NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 108

thêm một lúc nữa, tôi cũng định băn khoăn, thêm một lúc nữa, thì có người
đập cửa. Tôi ra mở cửa: trước mặt tôi là Tình Bốp.

Tình Bốp vào, lảo đảo rũ tóc, ra một đống nước mưa. Toàn thân sặc mùi
rượu, mặt tái nhợt. Nó bước một bước chân trái sang bên phải, rồi một bước
chân phải sang bên trái. Tôi nghĩ nó cố tình, chân nọ đá chân kia. Nó nói:
“Saaay”. Tôi nói: “Ngồi xuống đã. Làm tí nữa”. Nó ngoan ngoãn, ngồi vào
chiếu, có vẻ ưu tư và buồn bã lắm. Tôi rót rượu cho nó. Tôi nghĩ, Tình Bốp
sang, để thăm dò, nên phải cẩn thận, và bởi vì cẩn thận, tôi đã không văng
cho nó một quả đấm. Tôi nói: “Mày nói lộ hết cả, với thằng Ngỡi, để tao
chết cháy”. Nó nói: “Cái thằng tệ. Ngờ đâu, nó đi báo cáo. Mà tao dặn nó
rồi. Dặn đi dặn lại. Biết đâu là nó mạt đến thế. Sáng nay nó lại đến. Cái
thằng bều nhều, lèo nhèo, tởm kinh. Mày còn lạ gì nó, chửi mắng nó, vô
ích”. Tôi nói: “Kể lại tao nghe”. Nó nói: “Là thế này, chiều hôm kia, tao
làm nồi cháo ấm, vì nhớ mày. Nó không mời, mà đến. Nếu không, tao cho
gọi mày, thì đã không nên chuyện. Nó ăn uống no say, rồi ngồi nói xấu mày.
Nó bảo mày trước kia, là thằng anh hùng, giờ thằng anh hùng đã bươm,
bườm bườm. Mày biết tính tao, làm gì nói gì, tao cũng tính. Mùa hè, tao đã
tính đến mùa đông, mùa đông của cả mấy năm sau nữa. thế mà hôm ấy tao
hớ thật. Tao có lỗi với mày. Bây giờ, mày trách tao, tao cũng chịu. Nhưng
tao luôn luôn đứng về phía mày. Kẻ hại mày, không phải là tao, chắc mày
biết cả. Tôi nói: “Mày kể gì với thằng Ngỡi?” Nó nói: “Kể hết, nhưng
không hết”. Tôi nói: “Là thế nào?” Nó nói: “ Kể hết bữa rượu nem Phùng.
Chỉ trừ một chi tiết”. Tôi nói: “Thế là thế nào?” Nó nói: “Chỉ trừ chuyện tao
với mày sẽ chơi trò kép, trò đúp. Vì đây là chuyện riêng, của tao với mày”.
Tôi rùng mình. Tôi không hiểu gì nữa. Tôi vẫn đinh ninh Tình Bốp là thủ
phạm, của vụ rắc rối này. Nhưng có lẽ không phải. Nó có vẻ thật thà, và hối
hận lắm. Nó nói: “Thằng nào, con nào hại mày, chắc mày biết rồi. Trông
mày vẫn phớt lắm. Chắc mày nom rõ nước cờ của đối thủ rồi, chứ gì?” Tôi
nói: “Hừm”, vì tôi chẳng nom rõ cái gì cả. Tình Bốp nhắc lại: “Trông mày
vẫn phớt lắm. Tao biết sấm ù ù trên đầu, mày vẫn không lo lắng gì”. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.