NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 156

cho?” Nó nói: “Ông Tóc Bạc”. Tôi hỏi: “Tóc Bạc nào?” Nó nói: “Trên bộ
nội vụ”. Tôi hỏi: “Lại nói dối?” Nó nói: “Không. Không dối tí nào. Đầu
đuôi thế này. Tao hát ở rạp M, đúng vào buổi tối ông Tóc Bạc và anh Thái
ngồi trong đống khán giả. Ông nghe tao hát, thấy thích mới hỏi anh Thái, ai
mà hát giọng nam trầm. Anh Thái kể chuyện. Ông Tóc Bạc nói, những
người có vết bẩn là ngụy quân, thì phải gột cho sạch. Sau đó, ông can thiệp
bên đài phát thanh, để họ nhận tao vào hát”. Tôi hỏi: “Mày nói chuyện với
ông ta à?” Nó nói: “Không. Chị Hòa kể lại như thế”. Tôi nâng cốc chúc nó,
mà tủi thân. Có gặp ông Tóc Bạc, cũng chẳng ăn thua gì: vì tôi không biết
hát. Nhưng uống hết một cốc, tôi lại nghĩ chắc chắn nó nói dối, chắc chắn
nó đã lập công gì đó, với công an. Tôi hỏi: “Mừng cho mày, thành người
nhà nước. Tại sao công an giúp mày nhiều vậy? Có mẹo gì, mách cho tao
với”. Nó cười hớ hớ. Mồm như mồm giải. Nó nói: “Mẹo tim la thì vô khối.
Nhưng mày đoán tao khá, là vì sao?” Tôi hỏi: “Ắt không phải vì giọng nam
trầm? Thiếu gì đứa giọng nam trầm”. Nó nói: “Đúng. Nam trầm không hơn
gì nam cao. Thằng Chắt không nam trầm, vẫn thành người nhà nước. Ở
miền Bắc bây giờ, số may cũng chẳng bằng tích cực. Tích cực là nhất”. Tôi
rót thêm rượu: tôi muốn say và muốn Đoành say, một thể, để hai thằng cùng
cởi mở. Tôi muốn nó giúp tôi. Chương trình thám tử của tôi cần có bạn. Tôi
chọn Đoành, vì nó vừa say mê, vừa thông thạo sách trinh thám, cũng vì nó
dối trá giỏi. Tôi rót thêm rượu lần thứ ba. Tôi nghe phố lạo xạo, từ xa vọng
vào. Nhưng cũng có thể là gió lạo xạo, bên cửa sổ. Tôi vào đề. Tôi nói, là
như thế này: tình hình đã đến lúc găng, găng cho cả tính mạng tôi. Tôi cần
nó cộng tác, để tìm thủ phạm. Nó gật đầu. Nó nói: “Bây giờ tao mới dám
kể, tao nghi Tình Bốp từ lâu rồi. Nhưng mày chơi thân với nó, tao không
can được, cũng không dám can. Tao đứng xa tao nhìn, thấy mày như con
kiến, mày bò trên cái miệng chén. Để tao kể cho mày nghe”.

Nó nói: “Tháng chạp năm 1953, một tối mưa to, tao đang nằm nhà, thì Tình
Bốp đến. Nó đội mũ phớt sùm sụp, mặc áo paravec-long-tong nước mưa.
Nó đặt lên bàn, một chai cônhăc giấu trong nách. Rồi rút túi áo, thêm cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.