NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 48

một dấu chấm lẻ loi, vứt đi không được. Có một lần Dưỡng nói với tôi: rằng
nếu không đập phá thời gian trong nhật kí, anh sẽ đập phá những bức tường
gạch ngoài phố, những bông hoa ngoài vườn hoa, và những chai rượu trong
quán rượu. Một ngày mùa xuân 1955, anh gặp liền nhau ba vụ khó chịu: lúc
đầu là cãi nhau với vợ, sau đó bị Lily bỏ rơi, và sau đó nữa, bị khu phố gọi
đi họp tối. Ba sự kiện nối nhau, không để thừa một khoảng cách. Tối hôm
ấy, ông Trung trố trên diễn đàn khu phố có làm một bài ám chỉ một anh lái
tàu bò, không chịu cải tạo và tu tỉnh, một anh tàu bò đầu óc dâm ô và đồi
trụy, và một anh nữa cũng lái tàu bò, nhưng đạo đức kém, cho nên cứ vài
ngày lại đè vợ ra, mà chụp ảnh cởi truồng. Cả ba anh này, ông Trung trố kết
luận trước đám đông, đều có những hành động bất chính và khả nghi. Ông
Trung kêu gọi khu phố cảnh giác với họ. Đêm ấy, Dưỡng về nhà, để làm lại
một đêm không ngủ, một đêm thách thức văn học cùng văn phạm và một
đêm, đánh đập nhật kí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.