NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 87

Dạo ấy mày và Tình Bốp phải bán xe ôtô, được ba nghìn mác. Mày đưa tao
cả ba nghìn. Dạo ấy tao đưa Pat lên núi Xanatôriom. Pat chết ở trên ấy. Tao
lại quay về khách sạn”. Tôi nghe thấy là lạ, không hiểu khách sạn nào, và
tại sao, lại tiêu tiền mác, là tiền Đức. Mãi sau tôi mới hiểu. Tôi mắng: “Bố
mày! Em Pat của NHỮNG NGƯỜI BẠN, của Romac, có phải không?” Nó
nói: “Ừ. Dạo ấy, đang đêm, em Pat từ tiểu thuyết bước ra, trần truồng. Em
đứng mãi, trong buồng tao, trần truồng, đúng chỗ này”. Đột nhiên, nó đứng
phắt dậy, chạy ra góc buồng. Tôi chưa hiểu ra sao, nó đã bưng về một cái
bô, đặt giữa bàn. Nó mở nắp bô. Mùi khai sặc. Khắm quá. Nó nói: “Em Pat
chết, tao khóc mãi. Đêm nào cũng khóc. Đầy một bô nước mắt”. Và ngay
tức thì, nó khóc thật. Nó khóc tu tu, mặt ghé sát miệng bô. Nom nó đau
thương tột cùng, nước mắt chảy ra, lã chã. Nó còn dùng tay gạt nước mắt
vào bô. Tôi phải lôi nó ra, tranh lấy cái bô, đậy nắp lại, rồi mang vào chỗ
cũ. Tôi nói: “Tối nay, tao ngủ ở đây”, rồi ra giường nằm.

Qua chiếc cửa sổ mở, tôi nghe thấy gió và lá, xào xạc, xào xạc. Là cái tiếng
thu. Tôi muốn nằm, mà nghe mãi, nhưng thằng Đoành dựng tôi dậy. Nó kéo
tôi ra bàn. Nó nói: “Khoan hãy ngủ. Bây giờ đứng đắn nhé. Đứng đắn cũng
giải được sầu. Tao muốn biết, tối nay, tại sao mày sầu?” Tôi nói: “Mẹ tao
xin cho tao, làm phụ lái ôtô, ở hãng Phi Mã. Nhưng mẹ tao lại nói, đi làm
để chuyển thành phần. Thê là tao cáu”. Nó nói: “Có mỗi vậy thôi à?” Tôi
nói: “Rồi cãi nhau với vợ. Tao tát vợ tao một cái. Mày mà làm tao cáu thêm,
tao cũng sẽ tát mày, nhưng không chỉ một cái”. Nó nói: “Vậy, mày, như
người ta nói, là thằng vũ phu. Nhưng vũ phu cũng là một cách giải sầu. Giải
sầu có 36 cách. Mày phải chọn cách nào vô hại, không làm phiền mày”. Tôi
nói: “Xin đủ”. Nó đứng dậy, đi lại trong buồng, vừa nói, vừa làm điệu bộ, i
hệt một diễn viên hạng bét. Nó nói: “Đờời. Đời là gì, để người ta cứ phải
giải sầu, cho đời. Nam nữ đi phố, chẳng hạn. Comlê, nịt vú, nước hoa, độn
vú, để làm gì, nếu không phải để giải sầu, lẫn cho nhau. Lại thêm cái xinê,
tranh ảnh, trinh thám, nhạc xình, cũng để giải sầu. Tao hát ở rạp xinê, là giải
sầu hộ mấy cái lỗ tai của khách, trong lúc họ chờ màn ảnh, để giải sầu con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.