NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 57

lòng. Thật là kỳ lạ, bố của Morrie nói với con trai đừng bao giờ nhắc đến
mẹ. Ông Charlie muốn bé David coi bà Eva như mẹ ruột.

Thật là một điều khó khăn cho Morrie. Trong bao nhiêu năm, chứng

cớ duy nhất Morrie còn giữ về mẹ mình là bức điện tín báo tin bà qua đời.
Cậu đã giấu nó ngày cậu nhận được.

Cậu đã giữ nó đến suốt đời cậu.

*

* *

Khi Morrie lớn hơn một chút, cha cậu dẫn cậu tới hãng làm lông thú,

nơi ông làm việc. Lúc đó đang thời kỳ “Kinh Tế Suy Thoái”(*). Mục đích
là kiếm cho Morrie một chân làm việc tại đó.

Morrie bước vào hãng, ngay tức thời cậu có cảm giác các bức tường

đóng khung đời cậu. Căn phòng tối và nóng hầm hập, các cửa sổ đóng bẩn,
và các máy được xếp rất gần nhau, quay ầm ầm như bánh xe lửa. Lông thú
bay đó đây, tạo thành một không khí nồng, và các nhân viên đang may các
bộ da lại với nhau, người cong vòng với các mũi kim, trong khi đó ông chủ
đi đi lại lại, la lối, giục họ làm việc nhanh hơn. Morrie cảm thấy khó thở.
Cậu đứng cạnh cha, mà lạnh đi vì sợ, mong rằng ông chủ không la mắng
cậu. Trong giờ nghỉ ăn trưa, bố Morrie đẩy con tới gặp ông chủ, hỏi ông có
việc làm cho con trai mình không. Nhưng họ cũng không có đủ việc làm
cho người lớn nữa là, và chẳng có ai nghỉ việc cả.

Đối với Morrie, điều này thật là trời còn thương mình. Cậu ghét chốn

đó. Cậu còn thề với mình rằng suốt đời cậu sẽ không bao giờ làm việc gì có
tính cách lợi dụng người khác, cậu sẽ không cho phép cậu làm tiền trên mồ
hôi của kẻ khác.

“Thế con muốn làm gì?” bà Eva hỏi cậu.

“Con cũng không biết nữa", cậu trả lời. Morrie không muốn học Luật

vì cậu không thích luật sư, và cũng gạch bỏ Y Khoa, vì cậu không chịu
được máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.