NHỮNG NGHỊCH LÝ CỦA THỜI GIAN - Trang 328

Xu thế ly nông

“Trâu ơi, ta bảo trâu này Trâu ăn no cỏ, trâu cày với ta Cấy cày là
nghiệp nông gia
Ta đây, trâu đấy ai mà quản công”.

Người nông dân, con trâu, cái cày và đồng ruộng đã gắn bó ngàn
đời với nhau. Ngàn đời đã trôi qua và ngàn đời lại đang đến. Nếu
không có chuyện một số nông dân, đặc biệt ở Đồng bằng Bắc bộ,
bắt đầu trả ruộng đất lại cho chính quyền thì ngàn năm sau chắc gì
đã khác với ngàn năm trước?!

Người nông dân đang từ chối “nghiệp nông gia” bởi vì ruộng đất
không mang lại cho họ nguồn thu nhập cần thiết. Họ từ chối không
hẳn vì sự nặng nhọc, mà chủ yếu vì sự thua thiệt. Những mảnh đất
nhỏ lẻ, manh mún đã vắt kiệt mồ hôi và sức lực của họ. Thế nhưng,
giới hạn của mồ hôi, cũng là giới hạn của sự giàu có. (Và phải
chăng đó cũng là giới hạn của những cải cách nhắm vào việc giải
phóng năng lực cơ bắp của con người?) Cái sự cuốc bẫm, cày sâu
không sớm thì muộn cũng sẽ bị máy móc và công nghệ đánh bại.
Mức thu nhập ngày càng vượt trội của người dân thành phố đang
mách bảo cho chúng ta điều này. Và nó mách bảo cả cho những
người nông dân nữa. Tuy nhiên, áp dụng khoa học, kỹ thuật tiên tiến
để nâng cao năng suất lao
động lại khó có thể thực hiện được vì sự manh mún của các mảnh
ruộng, cũng như vì quy chế pháp lý phức tạp của chúng.

Dám nói không với “nghiệp nông gia” là những người nông dân
không chỉ dũng cảm, mà còn thông minh. Điều dễ hiểu là nếu không
tìm được sự lựa chọn khá hơn thì chắc chắn không ai dám từ bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.