NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 361

Ngay bên cạnh Êvo, một lão chiến sĩ đội mũ sắt đứng trên một tảng đá

nhô ra ở chỗ tường đổ mà gào. Mồ hôi pha máu lấm tấm như sương trên
mặt lão, hầu như chỉ còn chừa có hai con mắt.

Êvo nhận ra cha nàng.

Nàng giật lấy cái bình trong tay người phụ nữ và chìa cho lão. Nàng đỡ

cái bình giúp lão.

Ông lão uống ừng ực. Trong bình có rượu vang đỏ Eghe để đã lâu năm

chứ đâu phải nước lã. Lão tu từng hơi dài. Khi lão đẩy cái bình ra khỏi
miệng, rượu từ ria mép dòng dòng nhỏ xuống. Sau đó lão mới thở phào một
cái.

Êvo thấy tay phải của lão bị cháy. Chẳng có gì lạ: từ khuỷa tay trở ra,

cánh tay ấy làm bằng gỗ. Chắc hẳn rơm tẩm hắc ín đã bén phải nó, thế mà
ông lão chẳng hề nhận thấy.

Êvo vất cái bình và cây chùy xuống, chụp lấy tay ông lão. Nàng đã biết

cánh tay gỗ được buộc đai ở chỗ nào, với những ngón tay nhanh nhẹn, nàng
cởi khóa ra, và cánh tay gỗ bay vào giữa bọn Thổ.

Còn ông lão lại cầm lấy gươm, nhô người ra ngoài pháo đài, dùng cánh

tay trái chém sả vào một cái khuyên bằng sậy có đóng những mặt trăng
bằng đồng.

Êvo tiếp tục lao về phía chồng. Đây đó nàng lại phải nhảy qua một xác

chết. Thỉnh thoảng một vệt lửa bay qua trước mắt nàng. Đôi khi một viên
đạn va độp vào tường ở phía trước hoặc sau lưng nàng. Nhưng tất cả các
chiến sĩ vẫn đang mải uống. Họ chỉ xin nước lã thôi, nước lã cũng đã là
nước cam lộ đối với họ lúc này rồi. Huống nữa lại là rượu vang! Cứ như thể
họ uống sức thần vào người!

Xen vào tiếng ầm ầm của bọn Thổ cuồn cuộn la hét dưới chân thành là

tiếng quát vang rền của Zôntoi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.