NHỮNG NGỌN GIÓ HUA TÁT - Trang 39

- Chắc có chuyện gì uẩn khúc? - ông khách căn vặn mọi người. -

Trong bản liệu còn có ai chưa đến miếu này nhấc thử?

Người ta soát lại thấy thiếu Sinh. Người ta quên bẵng mất nàng.

Ông khách bảo với mọi người đi tìm Sinh đến. Nàng đang đi đào củ

mài mãi trong nguồn nước. Sinh đến miếu thờ. Mọi người rẽ lối cho nàng.
Ông khách bảo nàng nhấc thử hòn đá. Như có phép lạ, Sinh nhấc hòn đá
lên tay dễ dàng như bởn. Mọi người ngạc nhiên, tất cả reo hò sửng sốt. Sinh
cầm hòn đá đưa cho ông khách. ánh sáng mặt trời chiếu vào đôi bàn tay
nàng, đôi tay chai sạn, ngón không ra ngón. Sinh bóp khẽ vào cái ngẫu vật
thiêng liêng. Hòn đá bỗng tan thành nước trước mắt mọi người. Những giọt
nước ấy trong như nước mắt, chảy qua kẽ tay nàng rơi xuống mặt đất, in
hình trên đó như những ngôi sao. Ông khách lặng người rồi khóc. ông xin
dân bản được đón Sinh đi. ông sắm váy mới, áo mới cho nàng. Sinh bỗng
trở nên xinh đẹp lạ thường.

Hôm sau, ông khách rời bản Hua Tát ra đi. Người ta đồn rằng về sau

Sinh rất sung sướng. Ông khách là một Hoàng đế cải trang vi hành. ở Hua
Tát, con đường rải đá đi ra bên ngoài thung lũng, con đường nhỏ, vừa lối
đi, hai bên đầy cây mè loi , tre, vầu, bứa, muỗm và hàng trăm thứ cây dây
leo không biết tên gọi là gì, con đường đó được gọi là Đường Nàng Sinh.

Cái con đường ấy còn đến bây giờ.

(1) Đẳng cấp thấp nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.