NHỮNG NGỌN GIÓ HUA TÁT - Trang 7

Thấy Khó đi săn nhiều người ngạc nhiên. Người ta lại càng ngạc nhiên

thấy Khó săn hổ không phải để lấy bùa phép may mắn cho chàng mà để lấy
thuốc về chữa cho Pùa. Đêm đêm, họ thấy Khó đứng dưới chân sàn nhà
Pùa đờ đẫn như kẻ si tình, cũng giống như tên ăn trộm.

Người bản Hua Tát không biết Khó đi con đường nào tìm vết hổ.

Đường của con don, con dim hổ cũng không biết. Con hổ thấy sự nguy
hiểm. Nó thay đổi chỗ ở, thay đổi đường đi. Khó và con hổ săn nhau từng
giờ...

Một đêm, người ta đang ngồi kể chuyện ở sàn nhà Pùa thì nghe thấy

tiếng súng nổ. Tiếng súng kíp âm như tiếng sấm. Có tiếng hổ gầm dữ dội
vang trong khe núi.

Hổ chết rồi! Đúng Khó bắn chết hổ rồi! Cả bản kinh hoàng xôn xao

như rừng gặp bão. Người ta reo hò. Nhiều người vừa reo vừa trào nước
mắt. Trai bản đốt đuốc lên rừng tìm Khó.

Gần sáng người ta mới tìm thấy Khó và xác con hổ đã chết. Cả hai lăn

xuống vực sâu dưới suối. Khó bị gẫy lưng, mặt chàng đầy vết cào cấu của
hổ. Con hổ bị bắn toác đầu. Viên đạn bắn gần xé rách trán hổ xuyên vào tận
óc.

Nhưng, điều kỳ lạ nhất là ngực con hổ đã bị rạch đi, trái tim của nó

không còn đấy nữa. Vết rạch bằng dao còn mới, máu bết hai bên vết rạch
chảy ròng ròng, sủi thành bọt như bong bóng. Đã có kẻ nào đánh cắp trái
tim con hổ!

Tất cả trai bản Hua Tát lặng im, cuối gầm mặt xuống. Họ hổ thẹn, căm

giận, chua xót.

Hơn mười người chết trong mùa đông ấy vì con hổ dữ. Thêm hai

người nữa chết dần sau câu chuyện đó. Hai người ấy là Pùa và Khó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.