NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 108

Em khóc phải không em

Ta thấy em buồn hơn vạn thế kỷ lưu vong...


Hằng thầm thở dài. Nàng không dám lên tiếng vì sợ làm kinh động tới phút
giây đau buồn của ông chú già cả đời ôm một mối tình. Cuối cùng nâng ly
rượu lên nàng cười nói đùa.

- Mình nhậu đi chú... Mình phải say để kỷ niệm buổi gặp gỡ đặc biệt...

Âm thanh của hai chiếc ly cụng nhau nghe vui vui.

- Chú ngâm nữa đi... Cháu thích nghe chú ngâm thơ hơn là đọc trên giấy.
Chú ngâm thơ là chú mở rộng để cháu thấy được những gì sâu kín trong
tâm hồn của chú...

Hùng nhìn cô cháu gái trẻ tuổi đang ngồi bó gối trên ghế nệm. Dường như
anh thấy lại hình ảnh của Quỳnh Hương hơn ba mươi năm về trước. Cũng
mái tóc dài thả buông. Ánh mắt long lanh. Nụ cười dễ thương, hiền hậu.

Hằng chợt nắm lấy bàn tay của Hùng.

- Cháu thương chú...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.