NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 114

đông đúc của chiều thứ sáu. Tạt vào một tiệm bán rượu nơi ngã tư Hùng
mua một kết bia Coors xong trở về ngôi nhà của mình. Hai mươi năm anh ở
yên một chỗ cũng như chỉ làm có một sở. Bạn bè nói anh may mắn vì đa số
bị thất nghiệp phải tìm việc mới hoặc di chuyển về các tiểu bang khác.


Đậu xe trong nhà xe, Hùng mở cửa đi thẳng vào nhà bếp. Chất bia vào tủ
lạnh xong anh nhìn quanh quất. Không có cái gì có thể ăn liền được. Tặc
lưỡi anh cầm chai bia với lon củ kiệu và bịch tôm khô rồi trở ra phòng
khách. Khui chai bia hớp một ngụm anh bật máy hát. Căn phòng khách tràn
ngập âm thanh. Buông mình xuống ghế Hùng im lặng nhìn ra ngoài khung
cửa sổ rộng. Đây là chỗ ngồi quen thuộc của anh mỗi khi uống rượu và
nghe nhạc một mình. Chiều xuống chầm chậm. Chút nắng vàng rơi rớt trên
tàng cây maple bên hông nhà. Xa thật xa rặng núi Rocky trắng mờ vì hầu
như quanh năm tuyết phủ. Hùng là một ông già độc thân gần sáu mươi do
đó cái thú nghe nhạc của anh cũng cổ lỗ sĩ. Nhạc đối với anh là cây cầu để
đưa về quá khứ, về kỷ niệm và quê hương giờ đã xa, thật xa...


Giọng hát của Ý Lan như tiếng than dài trùng trùng chất ngất nhớ thương
trong ca khúc Đỗ Quỳnh Hương của Đức Huy. Có nhiều người đã hát bản
nhạc này nhưng đối với anh Ý Lan là người hát hay nhất vì giọng của nữ ca
sĩ này có chút gì phảng phất giọng nói của Quỳnh Hương.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.