NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 333


Hùng bước tới mấy bước. Vòng hai cánh tay qua cổ Hằng anh nhẹ đặt lên
tóc một cái hôn dịu dàng và thân ái.

- Cám ơn cháu...

Hằng ngước lên và Hùng hôn vào đôi mắt long lanh ướt của cô cháu gái.
Anh cảm thấy hồn mình rã mục theo từng lời, từng chữ, tiếng hát lê thê
buồn của Hằng, theo từng nốt nhạc chập chùng âm hưởng.


- Lâu lắm xa rồi... vẫn nhớ ai

Đêm đêm nước mắt vẫn tuôn dài

Vẫn hoài cô lẽ đời hiu quạnh

Vẫn ngẩn ngơ buồn mỗi sớm mai...


Vẫn đợi chờ ai nơi Bến Gỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.