NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 79

Xoan từ từ mở mắt. Đôi mắt thật đẹp, trong trẻo lạ lùng, như mắt của

những cô dâu trong ngày cưới. Cô đưa mắt nhìn quanh và bắt gặp những
gương mặt bạn bè thân thiết. Họ đang dự đám cưới mình. Họ không biết
rằng anh ấy không đến. Xoan thoáng nghĩ như vậy. Và cô lại thiếp đi.

*
Giá như biết được cái giấc mơ cay đắng của Xoan, dù thế nào Phú cũng

sẽ đến với cô ngay lúc ấy.

Nhưng trớ trêu thay, dù rất muốn trở lại với Xoan, cuối cùng, cái khoảng

cách giữa anh và cô cũng không thể gần thêm được. Dừng xe trước đoạn
đường rẽ, Phú đứng như bị trời trồng, như có một sức nặng nào đó níu giữ,
không thể bước thêm được nữa. Anh nhìn đăm đắm về phía dãy nhà tập thể
nông trường, không mảy may bận tâm đến cái không khí khác thường và
bóng đèn bỗng rực lên ở đó.

Quay lại có ích gì? Người ta không hiểu nổi mình. Người ta sẽ chế nhạo,

coi thường. Ai cần cái đức hi sinh, sự tha thứ và tình yêu của mình? Và biết
đâu cái tay kĩ sư kia hắn đang ở đó. Hắn sẽ cười vào mũi mình và tha hồ
chế nhạo.

Lòng tự ái và tính ghen tuông bỗng tạo ra một bức màn tối kéo sập

xuống ngay trước mặt Phú, khiến anh chỉ thấy những bóng đèn phía trước
vỡ ra, chập chờn như bóng ma chơi.

Phú quay xe đạp thong thả. Vẫn đoạn đường ban nãy, đầy những ổ trâu

và vết xe quệt, mà bây giờ chiếc xe bon êm như đi giữa ban ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.