NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 87

Thấy chiếc Ipha lùi sát vào quán mình, mắt cô chủ quán đã ánh lên, sắc

như dao cau:

- Lâu lắm không thấy anh lại quán em, tưởng anh giận. Hôm nay có bia

33. Có cả thịt cầy tơ ông Lượng. Hết ý đấy.

Cô chủ quán mời chào ngọt xớt, đưa mắt chỉ anh chàng ngồi bán thịt chó

ngay xế cửa.

- Phát phải không? Trời ơi, tao cứ ngờ ngợ mãi. Trông mày vượng quá -

Anh chàng bán thịt chó kêu lên, bỏ cả gánh hàng, chạy lại.

Phải một lúc lâu Phát mới nhận ra Lượng, bạn cùng nhập ngũ với anh

một ngày.

- Đến nông nỗi gì mà ông phải làm cái nghề chó má này thế hả Lượng? -

Phát ái ngại nhìn gánh hàng gồm hai chiếc thúng, trên đậy mẹt, bày chiếc
đầu chó vàng ươm nhe hàm răng trắng nhởn, mấy miếng thịt chó luộc đã
pha sẵn và xám xịt một đống dồi gan lẫn với những củ giềng còn nguyên cả
vỏ.

Mẹt thịt chó nhìn thích mắt thật, nhưng nó lại là thứ tối kị đối với cánh

lái xe, cho nên Phát nhìn mà lòng thấy dửng dưng. Nhưng Lượng, bản tính
vốn hào hiệp. Anh muốn khoe ngay với bạn cái món mộc tồn thứ thiệt của
mình, nên trong nháy mắt đã băm bắp chặt một đĩa lớn đầy thịt và dồi và
thủ thêm một chai rượu trong vắt mang lại.

- Làm nghề này, tao mong gặp bạn lắm. Nào, mấy khi gặp nhau, mày

uống với tao một li. Lượng rót rượu ồng ộc ra hai cái chén vại, dúi vào tay
Phát.

- Đang lái xe, tao không uống rượu.
Lượng trừng mắt, nhìn xoáy vào Phát.
- Ủa, mày chê tao làm cái nghề bán thịt chó hả Phát? Tao mất rượu mất

thịt mời mày cũng không đáng sao? Rượu gạo chính cống, tao không thèm
làm rỏm bao giờ. Còn thịt chó thì mày cứ đi hỏi cả cái vùng này xem có ai
sống trên đời này mà lại không muốn ăn một bữa thịt chó ở hàng thằng
Lượng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.