NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 88

- Mày đừng hiểu nhầm tao - Phát cười dàn hoà - Nghề của tao ngồi trước

tay lái mà uống rượu cũng tựa hồ như uống thuốc độc. Thôi, tao cũng chiều
mày, nhưng có lẽ lên uống thứ gì nhẹ hơn một chút - Phát đưa mắt cho cô
chủ quán và với tay xách ra bốn chai bia 33.

- Hà hà, dân xế xài sang. Được! Phải chơi như thế mới thật lòng bạn bè.
Không thể từ chối được, buộc lòng Phát phải đụng đũa vào món thịt chó.
- Mày đừng có ngại. Hôm nay là ngày tuất. Những thằng lái xe tin số tử

vi, hôm nào ngày tuất cũng qua chỗ tao giải hạn. Tao sống vì những thằng
lái xe chúng mày đấy chứ tưởng. Đầu tháng bao giờ tao cũng nghĩ hàng.
Một tháng tao chỉ bán hàng không quá mười ngày.

- Này, nhưng mà tao tưởng hồi xuất ngũ mày chuyển sang một cơ quan

nào rồi cơ mà? Phát gợi chuyện. Quả tình món bia và thịt chó làm cho anh
bỗng thích cái không khí bạn bè.

Lượng cười hềnh hệch, miệng rộng tới mang tai:
- Đời là thế mày ơi. Tại tao bướng. Tại tao không biết sống luồn cúi,

nịnh nọt. Ngày ở chiến trường, chắc mày biết tao quá rồi. Hồi đại hội anh
hùng chiến sĩ thi đua toàn quân, ai bắt tay thi đua với tiểu đội Bùi Ngọc
Đủ? Tao chứ ai. Hôm ấy mày biết không, mũi tao to như cái cốc vại này.
Toàn được bắt tay với các tướng tá, oai quá. Ngày ấy tao đang đeo hàm
thiếu uý, mới hai mươi tư tuổi, lại đảng viên. Tự hào lắm chứ. Tao cám ơn
chiến trường, cám ơn đồng đội đã cưu mang đùm bọc mình, rèn luyện mình
trở thành người chiến sĩ đúng với cái nghĩa của nó.

Lượng đẩy cốc bia về phía Phát, với lấy li rượu tợp một ngụm sâu, ánh

mắt thoáng niềm cay đắng và chán chường.

- Nhưng bắt đầu những ngày xuất ngũ mới là thời kì bi kịch. Tao đến gõ

cửa có tới gần hai mươi cơ quan để xin việc. Họ hỏi đã biết nghề nghiệp gì?
Tao trả lời: nghề đánh nhau. Lương mình thì cao, nhưng không có nghề,
không có tiền đút lót, không có người quyền chức bảo lãnh, thế là chẳng có
cơ quan nhà máy nào người ta dám tiếp nhận. Tao về địa phương, làm chân
đội trưởng đội sản xuất. Giá tao là một thằng vô lại, vào hùa với lũ sâu mọt
ở xã thì bây giờ tao cũng xây nhà ngói rộng vung vinh rồi. Nhưng khốn nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.