bên ngoài. Từ đó những điều này kết tinh lại vững chắc trong anh. Đây là
một trò chơi gương phản chiếu.
- Cô muốn nói rằng chúng ta xây dựng chính mình dựa vào thế giới bên
ngoài?
- Không chính xác là vậy. Chúng ta dùng bên ngoài làm đòn bẩy thôi.
Anh xem đây:
Lấy một ví dụ cụ thể nhé: Tôi năm tuổi, và tôi vừa thành công dọn phòng
một mình lần đầu tiên: ngay lập tức tôi chạy khắp nhà để thông báo thành
tích của mình với mọi người. Và chính những “Ồ, giỏi quá!” và những
“Ôi! Tuyệt vời, con lớn thật rồi nè!” khiến chiến thắng này được ghi khắc
vào tâm trí tôi.
- Cẩn thận nhé, Khayr nói, nếu sự phản hồi giúp củng cố một điều mà trẻ
em vừa học được, thì cũng chính nó có thể phá hủy hoặc tạo thành lập trình
tiêu cực, nếu phản ứng của người xung quanh là không hài lòng, bực bội,
mệt mỏi, hoặc không quan tâm, v.v. Dù tốt dù xấu thì tinh thần của trẻ cũng
được đúc thành từ những phản hồi thu được từ thế giới bên ngoài.
Và vào những năm tháng sau này, việc cứ nói mãi nói mãi về các vấn đề
của mình, quăng không ngừng ra thế giới mong nhận về một phản hồi – nói
chung thì lúc nào cũng nhận được thôi – sẽ có tác dụng là đóng kén vấn đề