NHỮNG NGƯỜI THÍCH ĐÙA - Trang 108

-Thế thì người ta in làm gì?

-Anh thật chả hiểu cóc khô gì về khoa học cả! Này nhé, tôi giả dụ có 1

tác phẩm nào đó được in ra, được người ta tranh nhau mua, tranh nhau đọc,
ai đọc cũng đều hiểu cả, thì thử hỏi như thế nó còn quái gì là giá trị nữa? ấy
thế cho nên các nhà khoa học mới mong cho tác phẩm của họ in ra thà cứ
nằm mốc trên giá sách cho bụi bặm còn hơn là được mọi người tranh nhau
đọc. Anh nên nhớ rằng chỉ có cuốn sách nào ít người đọc, hay thậm chí
không có ai đọc cả, hoặc chỉ có cuốn sách nào viết rất khó hiểu, hay thậm
chí không ai hiểu nổi, mới làm tăng uy tín của tác giả mà thôi.

-Thú thật anh làm tôi rất ngạc nhiên.

-Có gì mà ngạc nhiên! Anh tưởng viết để không ai hiểu được dễ lắm đấy

phỏng? Anh có thấy từ nãy đến giờ tôi với anh nói chuyện với nhau đã hơn
1 tiếng đồng hồ rồi, mà chúng mình vẫn cứ hiểu nhau 1 cách rất dễ dàng
không? Bây giờ tôi với anh hãy thử nói chuyện với nhau thế nào để không
ai hiểu ai cả độ

dăm phút thôi, xem có dễ không nào?

-úi, thế thì khó lắm!

-Không phải là khó, mà nói thẳng ra là không thể được. Hơn nữa, đây lại

không phải là chuyện ngồi tán phét với nhau dăm ba phút, mà là viết hàng
trăm trang sách, mà lại viết thế nào để vẫn có đầu có đuôi hẳn hoi, chứ
không phải viết nhăng viết cuội. Nếu không thì lại giống như cái anh loạn
trí, thích nói lảm nhảm hàng mấy giờ, có khi mấy ngày liền, những chuyện
chẳng ra đâu vào đâu cả. Nhưng những người này thì chẳng bao giờ trở
thành bác học được! Vậy thì cái khác nhau giữa nhà bác học và anh mất trí
là ở chỗ nào? Nhà bác học có thể viết 1 cuốn sách hàng mấy trăm trang mà
người đọc chẳng hiểu gì hết, chỉ thấy như bị lạc vào 1 khu rừng rậm ấy.
Nhưng có điều là trong sách của họ, không thể tìm được lấy 1 lối ngữ pháp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.