NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 143

Bà May đặt miếng đan xuống. “Kate,” bà bắt đầu bằng một giọng ngạc
nhiên, và rồi, ngập ngừng, bà cười, “điều gì làm cháu nói thế?” Hai má của
bà trở nên ửng hồng.

“Cháu đoán,” Kate nói. “Cháu đã biết có điều gì đó - điều mà bà đã không
định kể cho cháu biết. Ví dụ như... như bà đã đọc nhật ký của người khác.”

“Đó không phải là cuốn nhật ký,” bà May vội nói, nhưng đôi má bà càng
trở nên hồng hơn. “Đó là cuốn sách gọi là ‘Hồi ký,’ cuốn sách với những
trang để trống. Cô bé ấy đã viết trong cuốn sách đó. Và ta không tìm thấy
cuốn sách này ngay ngày hôm ấy, mà ba tuần sau đó - một ngày trước khi ta
đi khỏi.”

Kate ngồi im lặng, nhìn bà May chằm chằm. Sau giây lát cô bé hít một hơi
dài. “Thế đó là bằng chứng cho điều ấy,” cuối cùng cô bé nói, “những căn
phòng dưới đất và mọi thứ.”

“Không hẳn,” bà May nói.

“Tại sao không?” Kate hỏi.

“Arrietty thường viết chữ ‘e’ giống như hình bán nguyệt với một nét ngang
ở giữa...”

“Thế thì sao?” Kate hỏi.

Bà May cười và lại cầm miếng đan lên. “Em trai của bà cũng viết như thế,”
bà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.