NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 142

một hộp đường viên to đùng. Và ta đem theo một đống những mẩu lụa nhỏ
thừa sau khi khâu một tấm chăn ca rô chắp mảnh. Và ta lấy cho họ vài cái
xương cá để làm kim khâu. Ta đem theo một cái đê nhỏ xíu trong bánh pút
đinh Giáng sinh mà ta đã được cho và một đống bánh vụn và bánh quy giòn
ta để trong một cái hộp sô cô la...”

“Nhưng bà đã không bao giờ nhìn thấy họ!”

“Không. Ta chưa bao giờ thấy họ. Ta ngồi đợi hàng tiếng đồng hồ bên cạnh
bờ cỏ dưới hàng rào cây táo gai. Đó là một bờ cỏ rất đẹp, với những rễ táo
gai xoắn và đầy những lỗ cát, có cây hoa tím, hoa anh thảo và hoa cúc mới
nở. Từ trên đỉnh bờ cỏ cháu có thể nhìn xa hàng dặm qua các cánh đồng: ta
có thể nhìn thấy những khu rừng và thung lũng và con đường làng vòng
vèo; ta có thể nhìn thấy ống khói của các ngôi nhà.”

“Có thể không phải là chỗ đó.”

“Ta không nghĩ thế. Khi ta đang ngồi đó trên cỏ, hơi mơ màng và nhìn
những con bọ cánh cứng và những con kiến, ta đã tìm thấy một nửa quả
sồi; nó nhẵn bóng, khô, có một lỗ khoan ở một bên và bị cắt ở đỉnh...”

“Cái ấm trà!” Kate thốt lên.

“Ta nghĩ thế. Ta nhìn khắp nơi, nhưng ta không tìm được cái vòi bằng lông
gà. Lúc đó ta đã gọi họ, vào tất cả các lỗ - như em trai ta đã làm. Nhưng
không ai trả lời. Ngày hôm sau, khi ta lên đó, cái vỏ gối đã biến mất.”

“Và tất cả đồ trong đó?”

“Ừ, tất cả. Ta tìm trên hàng chục mét đất xung quanh, xem liệu có thể có
một mảnh lụa vụn hay một hạt cà phê. Nhưng không có gì. Tất nhiên, có
thể có ai đó đi qua đã nhặt cái vỏ lên và đem đi. Đó chính là ngày,” bà May
nói và cười, “ta ngửi thấy mùi thịt hầm với khoai tây.”

“Và là ngày,” Kate hỏi, “bà đã tìm thấy cuốn nhật ký của Arrietty phải
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.