NHỮNG NGƯỜI VỢ TỐT - Trang 100

nếu như anh ấy yêu con và để cho con làm những gì con thích. Con đã suy
nghĩ nhiều về vấn đề này suốt tuần qua. Anh ấy chưa nói gì với con cả,
nhưng có thể thấy rõ là anh ấy đã phải lòng con. Anh ấy không bao giờ đi
với Flo. Lúc nào anh ấy cũng ở cạnh con, trên xe, bên bàn ăn hoặc khi đi
dạo. Anh tỏ ra tình cảm khi chúng con ở một mình, và anh ấy nổi xung nếu
có ai đó cả gan nói chuyện với con. Hôm qua vào giờ ăn tối, một sĩ quan
người Áo đã nói với bạn anh ta – một nam tước có vẻ phóng đãng – về “một
cô gái tóc vàng tuyệt đẹp”, vẻ mặt Fred giận dữ và anh đã cắt miếng thịt một
cách thật thô bạo khiến suýt nữa thì nó văng ra khỏi đĩa! Anh ấy không phải
là một người Anh keo kiệt và lạnh lùng, mà anh ấy khá nóng tính, vì anh ấy
có dòng máu Ê-cốt trong huyết quản, như ta có thể đoán ra qua cặp mắt xanh
lơ rất đẹp của anh ấy.

Tối hôm qua, lúc mặt trời lặn, chúng con đã tới lâu đài, trừ Fred, anh ấy sẽ

gặp chúng con ở đó, sau khi đi lấy thư ở hòm thư bưu điện. Chúng con đã có
một buổi đi dạo tuyệt vời qua các phế tích và trong các khu vườn tuyệt đẹp
do ngài Tuyển hầu dựng lên cho bà vợ người Anh của ngài. Con thích nhất
là phần sân thượng rộng rãi, vì từ đó có thể nhìn ngắm khung cảnh xung
quanh đẹp tuyệt vời. Và trong khi mấy người kia đi vào bên trong để xem,
con ngồi ở đấy để vẽ một cái đầu sư tử bằng đá màu xám, bao quanh bởi dây
nho dại màu đỏ. Con có cảm giác là một chuyện lãng mạn sẽ xảy ra. Con
ngồi đấy, nhìn dòng sông Neckar chảy lặng lờ qua thung lũng, lắng nghe
tiếng nhạc do ban nhạc người Áo chơi bên dưới và chờ đợi người yêu đến,
giống như một nhân vật nữ trong tiểu thuyết thật sự. Con cảm giác rằng một
chuyện quan trọng sẽ đến, và con đã sẵn sàng. Con không run và cũng
không đỏ mặt. Con chỉ cảm động một chút thôi.

Con loáng thoáng nghe thấy tiếng anh Fred và rồi sau cùng thì Fred chạy

đến qua cổng vòm lớn để tìm con… Anh ấy có vẻ bị rối trí nên con không hề
nghĩ đến chuyện riêng mà hỏi xem có chuyện gì xảy ra. Anh ấy bảo vừa
nhận được một bức thư gọi anh trở về nước Anh, vì anh Frank bệnh rất
nặng. Vì vậy anh ấy sẽ phải lên đường ngay, bằng chuyến tàu đêm, và chỉ
kịp từ giã thôi. Con lấy làm tiếc cho anh ấy, và thất vọng cho con. Nhưng chỉ
một phút, vì khi siết tay con một cách khiến ta không còn nghi ngờ gì về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.