NHỮNG NGƯỜI VỢ TỐT - Trang 208

– Em vẽ đẹp quá! – Anh nói, với sự ngạc nhiên, thích thú thật lòng trước

khả năng của cô, và cười nói thêm. – Phải, đây chính là anh.

– Là anh của hiện tại, còn đây là anh ngày trước. – Amy đặt một phác

họa khác bên cạnh phác họa anh đang cầm.

Bức họa này không được đẹp bằng, nhưng rất có hồn. Nó gợi lại quá khứ

thật mạnh mẽ khiến cho nét mặt chàng trai trẻ bất chợt thay đổi. Bức phác
họa vẽ Laurie đang thuần hóa một chú ngựa, mũ và áo khoác đã được bỏ ra,
dáng người hoạt động, nét mặt cương quyết, phong thái tràn đầy sức lực.
Con vật bảnh bao kia, vừa được khuất phục, đứng đấy, quẹo cổ dưới dây
cương bị giữ chặt, một chân dậm lên nền đất một cách mất bình tĩnh, đôi tai
thẳng đứng như thể đang lắng nghe giọng nói đã làm chủ được nó. Cô sợ
làm anh đau lòng nếu như cô nói thêm điều gì. Thế là cô lái câu chuyện sang
hướng khác. Nhưng cả hai không thấy thoải mái. Sự thẳng thắn giữa bạn bè
đã bị vẩn đục như một đám mây đi qua vầng mặt trời. Mặc dù tỏ ra vui vẻ
nhưng trong thâm tâm họ đều cảm thấy không vừa lòng.

– Chiều nay em sẽ gặp lại anh chứ? – Amy hỏi khi cả hai từ giã trước cửa

khách sạn.

– Rất tiếc là anh bận. Xin chào cô.
Laurie nghiêng mình để hôn tay cô theo kiểu nước ngoài, một cử chỉ thích

hợp với anh hơn với nhiều người đàn ông khác.

– Đừng làm thế giữa chúng ta, anh Laurie. Anh hãy là chính anh. Em

thích một cái bắt tay thật chặt theo kiểu người Anh hơn cách chào hỏi lịch
thiệp của nước Pháp.

– Thế thì, chào cưng!
Ngày hôm sau, thay cho cuộc viếng thăm thường ngày của Laurie, Amy

nhận được một bức thư ngắn mà cô rất thích thú.

Quân sư quý mến,
Em hãy làm ơn chào bà bác hộ anh. Và hãy vui mừng đi vì “Laurence –

kẻ lười biếng” đã đi gặp ông nội của anh ta rồi, như một chàng trai tốt nhất.
Anh chúc em một mùa đông đầy thú vị và nếu các thần linh ban phúc lành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.