NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 353

khứ của nước Pháp mà phải hướng đến tương lai. Tại mức 25 franc
ăn một đô-la, hàng hoá Pháp được xếp vào hàng ngũ những mặt
hàng có sức cạnh tranh cao nhất trên thế giới; hoạt động xuất
khẩu bùng nổ, còn giá cả rất ổn định. Dường như chính nhờ có
Moreau, mà nước Pháp, chứ không phải bất cứ quốc gia châu Âu
nào khác, cuối cùng đã tìm thấy một liệu pháp đúng đắn giúp giải
quyết tàn tích tài chính của chiến tranh, tránh được hai thái cực là
lạm phát kiểu Đức và giảm phát kiểu Anh.

Sai lầm của Moreau là ở chỗ ông cho rằng giá trị đồng tiền của

một cường quốc kinh tế chủ chốt như Pháp, nền kinh tế công
nghiệp lớn thứ tư trên thế giới, chỉ là vấn đề của riêng nước Pháp
mà thôi. Bản chất căn cốt của tỷ giá hối đoái chính là nó liên quan
đến hơn một phía và do đó, nó là hình ảnh phản ánh của một hệ
thống đa phương. Mặc dù trong bối cảnh năm 1926, có lẽ người ta
khó mà biết chính xác tất cả những phân nhánh trong tỷ giá hối
đoái của đồng franc tại các quốc gia lân cận, song có vẻ như Moreau
đã cố tình lờ đi trước tác động mà quyết sách của ông gây nên đối
với toàn bộ hệ thống ở một phạm vi rộng lớn hơn. Có lẽ ông căm hận
chế độ quốc tế mà ông cho rằng đã chẳng làm gì mấy để giúp đỡ
nước Pháp trong cơn nguy khốn. Có lẽ ông oán thán vì cả hệ thống
đó đã bị thống trị bởi bè lũ Anglo - Saxon mà kẻ cầm đầu chính là
Norman - hoặc ông tin là vậy. Dù lý do là gì đi chăng nữa, quyết định
giữ chặt đồng franc ở ngưỡng quy đổi thấp hơn giá trị thực của nó
mà ông đã lựa chọn cuối cùng sẽ góp phần làm xói mòn sự ổn định
của chính cái bản vị mà ông đang lấy làm chiếc neo để trói buộc
đồng tiền nước mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.