NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 377

nổi. Song đó cũng chỉ là một điềm báo nhỏ nhoi về những điều
sắp xảy đến mà thôi.

GIẤC MỘNG ĐẾ QUỐC

Sự hồi phục thần kỳ của đồng franc có lẽ là một điều tốt cho

nước Pháp song lại mang những vòng dây tài chính của chính nó siết
lên châu Âu. Những luồng tiền bám theo vạt áo Poincaré hăm hở
rút về với đồng franc lại tiếp tục chảy vào trong suốt mùa xuân và
kéo sang cả đầu mùa hè năm 1927, chủ yếu là tiền bảng vàng.
Trong một nỗ lực nhằm ngăn chặn cơn thác lũ này khỏi đẩy đồng
franc lên những mức giá kém sức cạnh tranh, Ngân hàng Trung ương
Pháp ra sức mua vào ngoại tệ, và đến cuối tháng Năm, đã tích lũy
được quỹ ngoại hối với trị giá lên tới 700 triệu đô-la, mà một nửa
trong số đó là tiền bảng.

Sự trỗi dậy trở lại trong vị thế tài chính của Ngân hàng Trung

ươ

ng Pháp đã khiến Norman hết sức sửng sốt. Ông chưa bao giờ

giấu giếm thái độ khinh bỉ của mình đối với người Pháp và cung
cách làm việc của họ – những cuộc dan díu và đấu đá ngầm không
bao giờ dứt, tình trạng bất ổn kinh niên của các chính phủ, thói vênh
váo của bộ máy chính quyền. Trong suốt năm 1924, và đặc biệt là
năm 1925, sau khi nước Anh quay lại với chế độ bản vị vàng, ông đã
tự cho phép bản thân mình hả hê đôi chút trước những rắc rối tài
chính của nước Pháp. Khi đồng franc tụt dốc, ông thú thật với
Strong rằng địa vị của nước Pháp, vốn được duy trì từ sau chiến
tranh như một ví dụ về những lợi ích của phương pháp quản lý tài
chính phi chính thống, khiến ông “cười khẩy.”

Về phần mình, Moreau cũng đáp lại thái độ thù địch đó với một

sự hằn học chẳng kém. Ngay từ những ngày đầu nhậm chức, ông đã
cáu tiết bởi suy nghĩ của bè lũ chóp bu ngân hàng Anglo – Saxon,
cho rằng người Pháp không thể nào bình ổn được đồng franc nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.