NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 521

đối, đồng thời xóa bỏ sự bảo đảm này. Trong trường hợp khủng
hoảng không trả được nợ, những chủ nợ thương mại không còn được
ư

u tiên đưa lên đầu nữa mà phải chờ đợi đến lượt cùng với các

chính phủ lớn. Chẳng có gì ngạc nhiên, các hoạt động cho vay tư nhân
với Đức cũng đóng băng.

Không thể vay nước ngoài được nữa, nước Đức chỉ có cơ tránh

được những chính sách khổ hạnh của Brüning nếu chính phủ vay
thêm tiền của Reichsbank – nói cách khác là tự tài trợ thâm hụt
ngân sách bằng cách in thêm tiền. Nhưng những ký ức về lạm
phát phi mã những năm 1920 vẫn còn mới nguyên. Hơn nữa, cả hai
kế hoạch Dawes và Young đều hạn chế tối đa khả năng của
Reichsbank mua lại các khoản nợ của chính phủ. Cách duy nhất để
Đức có thể theo đuổi chính sách kiểu này là phải thoát khỏi sự ràng
buộc của đồng tiền với vàng; nhưng hầu như không ai sẵn sàng
cho một bước đi mạnh mẽ đến vậy.

Rời khỏi văn phòng rồi song Schacht vẫn rất cẩn trọng không

chỉ trích các chính sách trong nước của Brüning với hy vọng rằng
ông có thể trở lại vị trí quyền lực của mình với tư cách là một phần
trong chính phủ của đảng Dân tộc bảo thủ. Lúc bấy giờ ông đã không
nhận ra mình may mắn như thế nào. Chính phủ mới thực thi rất
nhiều các chính sách khắc khổ mà ông từng theo đuổi, với những
kết quả vô cùng thảm hại. Nhưng ông thì vẫn có thể đứng ngoài nhìn
nền kinh tế Đức sụp đổ mà không bị trách cứ gì.

Tuy nhiên ông không thể im lặng trước vấn đề các khoản nợ

chiến tranh. Ý tưởng trốn tránh chúng bằng cách giáng những đòn
mạnh vào nền kinh tế Đức với ông là hoàn toàn ngớ ngẩn. Mặc dù
dành vài tháng đầu sau khi nghỉ hưu tại điền trang của mình ở
Gühlen nhưng ông nhanh chóng cảm thấy nản lòng với cuộc sống
như tù giam lỏng của mình. Mùa hè năm 1930, ông bắt đầu một
chuyến đi diễn thuyết vòng quanh thế giới, bắt đầu từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.