NHỮNG PHÚ HỘ LỪNG DANH NAM KỲ - Trang 196

thoả. Khuyên bổn đạo chớ nên nóng nảy, bạo động, sẽ gây nhiều chuyện
không hay…

Những lời lẽ ấy không xoa dịu tình thế mà còn làm cho họ tưởng rằng

ông Lễ sợ, nên càng nung nấu sự căm phẫn của phe đạo Tưởng. Ông đạo
Tưởng nói lớn:

- Người Lang-sa (Pháp) cướp nước chúng tôi đã lâu rồi. Vậy Tây nên

thức thời, trả nước lại cho chúng tôi tự lèo lái, vì chúng tôi có một “triều
đại” đủ sức đảm đương việc nước.

Lúc quá cao hứng, ông tự giới thiệu:
- Ta là Hoàng Minh Quốc, còn đây là văn võ bá quan.

Nói xong, ông còn đại ngôn:
- Võ khí của Pháp là đồ vô dụng, không thể phạm vào mình đồng da sắt

của chúng tôi.

Rồi ông thách đố:

- Các ông cứ việc bắn đi! Chúng tôi không sợ đâu.
Đoạn ông ra lịnh cho tín đồ sẵn sàng tiêu diệt đối phương.
Thấy tình thế có vẻ nguy hiểm, ông quận Lễ hô to:

- Các người hãy buông khí giới đâu hàng, nếu không sẽ có hại…
Bất chấp lời kêu gọi ấy, đạo Tưởng còn khích động, kêu gọi binh sĩ Tân

Châu:

- Hỡi binh sĩ! Trẫm nay vốn thiệt Minh Hoàng. Các khanh hãy cởi áo trả

lại Lang Sa, và sát cánh theo “quả nhân” để tiêu diệt lũ thù chung.

Ông còn nói với ông quận Lễ và lính:
- Hãy mở vòng vây để phe ta chiếm Tân Châu và giết Tây!
Quân lính có vẻ nao núng. Nhiều nơi có vẻ khiếp đảm, vì họ bị ám ảnh

nặng nề bởi bùa phép của đạo Tưởng. Thấy nguy biến, ông quận Lễ ra lịnh
bắn chỉ thiên. Trớ trêu, phát đầu tiên bị lép, không nổ. Nhiều tín đồ vỗ tay la
ó, khinh thường súng đạn hơn nữa. Họ cho rằng phép thuật của đạo Tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.