Nếu sự xung đột nội tại không sâu hoặc quá thâm niên, tâm pháp
gây mê cho nhiều kết quả rất ấn tượng. Người ta đã chứng kiến trong lúc
chiến tranh, khi nó mau chóng loại bỏ những sốc xúc cảm mà các chiến sĩ
phải chịu đựng.
Nếu sự xung đột đó chìm quá sâu, nếu sự xung đột đó là một rối
loạn thần kinh đã hoàn hành từ lâu thì trở ngại sẽ nghiêm trọng hơn. Đến lúc
đó tâm pháp gây mê có nguy cơ tác động đến các triệu chứng chớ không
phải lên những tầng lớp sâu kín (như trong thôi miên). Dù sao chăng nữa,
nó cũng là một kỹ thuật hỗ trợ rất lý thú, cho phép mau chóng phát hiện
những nguyên nhân sâu xa của một căn bệnh tâm lý.
HUYẾT THANH CỦA SỰ THẬT VỚI NGÀNH CẢNH SÁT
Về mặt tinh thần, có thể nào người ta được phép áp dụng phương
pháp phân tách tâm lý học nhờ với một kẻ phạm tội không? Có thể nào
người ta được phép dùng phương pháp đó để biết được “bản chất tâm lý”
của một bị can không? Hiển nhiên vấn đề này rất nghiêm trọng và có thể có
nhiều hậu quả khó lường.. Quả thật, đây là vấn đề của tự do tư tưởng! Vì
vậy các ý kiến cũng rất khác nhau, và việc thực hành phương pháp phân
tách tâm lý học nhờ gây mê trong ngành pháp ý vẫn còn đang tranh cãi.
* Đối với kẻ phạm tội – Sự hiểu biết những tình huống sâu kín (giáo
dục, hoàn cảnh gia đình, nhục nhã, tự ti, ức chế) đương nhiên sẽ giúp cho
người ta hiểu rõ hành vi của kẻ phạm tội. Vì vậy phương pháp phân tách
tâm lý học nhờ gây mê có thể giúp nắm bắt tình trạng tâm lý đã gây ra hành
vi phạm tội đó. Nhờ vào đó mà người ta có thể tìm ra các nguyên nhân thầm
kín mà lý luận không tài nào khám phá được. Đối với một tội phạm, phương
pháp phân tách tâm lý học nhờ gây mê cho phép cắt nghĩa hành vi của hắn.
Cắt nghĩa ở đây không có nghĩa là tha thứ. Nhưng việc giải thích cặn kẻ một
hành vi tội lỗi đôi khi giúp chúng ta biết đây một bệnh nhân tâm thần. Trong
trường hợp này, chất penthotal sẽ giúp giới hạn mức độ trách nhiệm hình sự.
Chúng ta không được quên giữa việc phải hoàn toàn chịu trách nhiệm và
việc được miễn trách nhiệm, còn có cả một chuỗi tình trạng được miễn trách