phải), hoặc về mặt giải phẫu học (loét chẳng hạn), hoặc những thương tổn
rất nặng (với thận, gan, ruột,v.v…). Như vậy người bạn thân nhất của con
người đã trở thành kẻ thù, có khi chết người…
Trong trường hợp này, phải chặn đứng ngay hành động của kẻ thù.
Đây là lúc các thuốc an thần nhập cuộc. Chúng cắt ngay hành động độc hại
của hệ giao cảm: đôi khi đó cũng là điều may nếu người ta biết rằng một
kích thích dữ dội các dây thần kinh giao cảm có thể dẫn đến cái chết? Thế
còn trong các căn bệnh “chức năng” thì sao? Các thuốc an thần loại trừ các
rối loạn thực vật, chúng làm cho vỏ não nghỉ ngơi, loại bỏ sự lo hãi… Thế
người ta đã không đặt cho chúng cái tên “những viên thuốc của hạnh phúc”
hay sao?
Đây là những loại an thần chính.
Thuốc Largactyl hoặc Chlorpromazine là thứ được biết nhiều nhất.
Trong các rối loạn chức năng, nó đem lại sự vô tư, sự thoải mái, không còn
tình trạng lo âu nữa. Trong các trường hợp nặng, nó ngăn cản các thương
tổn gây ra bởi sự kích thích giao cảm.
L
’
Atarax, hoặc Hydropizine.
La Covatine
Le Serpasil hoặc Réserpine
Le Meratron
Các loại thuốc an thần đã chứng minh sự công hiệu của chúng trong
lãnh vực giao cảm và (vì thế) tâm lý. Trong phạm vi tâm thể, việc sử dụng
chỉ là tạm thời bởi vì mọi việc đều nhắm vào sự loại trừ nguyên nhân đầu
tiên. Hơn nữa, “các viên thuốc hạnh phúc” đó lại hủy hoại nhân cách bởi vì
chúng ngăn cách nó với hệ thống thần kinh giao cảm. Vì lẽ đương nhiên đó,
mà các thuốc an thần chỉ được áp dụng dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của
bác sĩ.
Các loại thuốc ngủ