NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 222

đã cầu nguyện cho việc này suốt đêm, bà cầu cho mình hết bối rối khi nhìn
vào mắt ông và muốn hai người họ chỉ là những người bạn bình thường.

Nhưng khi thấy Everett, Maggie cảm thấy tim mình đập thình thịch. Ông đi
từ ngoài đường vào bệnh viện, đến chỗ xơ đứng đợi, đôi ủng chăn bò làm
cho ông có vẻ như là một gã cao bồi thứ thiệt. Ông nhoẻn miệng cười thật
tươi khi thấy bà, và mặc dù ngại ngùng, nhưng nụ cười trên môi cũng làm
cho khuôn mặt bà ngời sáng. Họ rất sung sướng khi gặp nhau. Ông quàng
tay ôm ghì bà thật mạnh, rồi nhìn bà đăm đăm.

- Maggie, trông bà tuyệt vời quá! - Everett vui vẻ nói. Ông đi thẳng từ phi
trường đến. Ngày mai ông mới phỏng vấn. Tối nay ông dành trọn cho bà.

Ông đưa bà đến một nhà hàng Pháp tại phố Union Street để ăn tối. Thành
phố bây giờ đã trở lại hoạt động như cũ. Những chỗ đổ vỡ đã được dọn sạch
hết, và nhiều nơi đang được xây cất lại.

- Tôi sẽ về nhà cũ vào tuần sau, - Maggie buồn rầu nói.

- Có lẽ sống ở tu viện còn sướng hơn ở nhà cũ. - Họ bắt đầu ăn. Xơ gọi cá,
còn Everett ăn miếng thịt bò bít tết to tướng. Như mọi lần trước, họ nói
chuyện rất sôi nổi và vui vẻ. Họ bàn về rất nhiều vấn đề, rồi cuối cùng
Everett nói đến việc Seth Sloane sẽ bị đưa ra tòa. Nghe đến chuyện ấy,
Maggie rất buồn cho Sarah. Cuộc đời một người đàn ông tài giỏi đã bị bỏ
phí một cách oan uổng. Ông ta đã hành động quá điên cuồng và làm cho
nhiều người khổ lây. Bà hỏi:

- Ông có định sẽ viết về vụ này không?

- Tôi thích làm việc ấy. Không biết tờ Scoop có quan tâm đến vụ này
không. Xơ hay gặp Sarah chứ? Bà ấy thế nào rồi?

- Bà ấy khỏe, - Maggie đáp. - Thỉnh thoảng chúng tôi có nói chuyện. Bây
giờ bà ấy đang làm việc ở bệnh viện, trong phòng gây quỹ đầu tư và phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.