NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 180

cũng nói với bà rằng không thấy gì, người ốm đang thiu thiu ngủ.

Thầy thuốc thận trọng đánh thức ông ta dậy, khám xong và cũng nói

rằng không có gì.

- Ngay lúc đó tôi đã nói là không hề gì mà! - Người bệnh lên tiếng.
- Ô, không có gì!... - Người đàn bà nhắc lại và xiết chặt đôi bàn tay

ướt đẫm mồ hôi của ông ta - Em biết là xuất huyết có thể là từ dạ dày
hoặc từ mũi. Ở anh chắc là do mũi... Anh béo như vậy, cần hoạt động
nhiều, thế mà lúc nào cũng ngồi... Có đúng như vậy không, thưa ngài
bác sĩ, đúng là anh ấy cần hoạt động?...

- Đúng thế! Đúng thế!... Hoạt động nói chung là cần thiết, song phu

quân của bà phải nằm vài ngày. Liệu có thể đi xuống nông thôn được
không?

- Không thể... - Bà buồn rầu thì thầm.
- Thế thì thôi, không sao! Vậy hãy ở lại Warszawa. Tôi sẽ thăm nom

ông ấy, còn bây giờ thì hãy nằm xuống và nghỉ ngơi.

- Nếu như lại xảy ra xuất huyết lần nữa... - Thầy thuốc bổ sung.
- Thì sao, thưa ông? - Người vợ hỏi, mặt trắng bệch như sáp nến.
- Thì, cũng không sao. Chồng bà nghỉ ngơi, chỗ đó sẽ thành sẹo...
- Ở chỗ đó... ở mũi ư? - Bà nói và chắp tay lại trước bác sĩ.
- Đúng rồi... ở trong mũi! Hiểu nhau như vậy. Bà hãy yên tâm, mọi

thứ trông chờ vào Chúa. Chúc ngủ ngon.

Lời nói của bác sĩ làm cho bà yên tâm đến mức sau giây phút lo lắng

xảy ra cách đó vài tiếng đồng hồ, bây giờ bà gần như vui vẻ hẳn lên.

- Nào, cái đó thì có gì lớn lao đâu! - Bà vừa nói, vừa cười và cũng

vừa khóc chút ít.

Quỳ xuống bên cạnh giường người ốm, bà bắt đầu hôn khắp cánh tay

ông.

- Có gì lớn lao đâu! - Ông nhắc lại khẽ khàng và mỉm cười - Biết bao

nhiêu máu từ con người đổ ra trong chiến tranh, thế mà sau đó họ vẫn
khỏe mạnh! ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.