NHỮNG TRUYỆN NGỤ NGÔN HAY NHẤT CỦA AESOP - Trang 127

Đám thú vật nhốn nháo cắt lời nó. Nó chính là thủ phạm đã mang tai họa

đến cho tất cả mọi loài thú vật! Cỏ không phải của mình mà dám ăn, đúng
là một tội lỗi khủng khiếp xấu xa! Ai phạm phải cũng phải bị treo cổ, chứng
đừng nói gì đến Lừa.

Ngay lập tức, chúng đè Lừa xuống, Sói xông vào trước, và chẳng mấy

chốc đã kết liễu cuộc đời Lừa, mang đi tế thần này thần kia, chẳng cần nghi
thức gì cho trang trọng.

Cái lý của kẻ mạnh

18 - Thỏ Và Rùa

Thỏ một hôm gặp rùa chế giễu rùa là quá sức chậm chạp.

“Bạn đã đi được đến những đâu rồi?” Nó hỏi móc rùa và cười.

“Ừ,” Rùa trả lời, "ấy vậy mà tôi có thể đi nhanh hơn bạn tưởng đấy. Đua

với nhau thử một quãng là biết ngay chứ gì.”

Thỏ hết sức buồn cười về cái ý nghĩ chạy đua với Rùa, nhưng để cho

vui, nó cũng đồng ý. Và thế là Cáo, nhận lời đứng ra làm trọng tài, đánh
dấu đoạn đường đua và hô cho hai vận động viên xuất phát.

Thỏ chỉ một thoáng thôi đã mất hút, và để chọc cho Rùa thêm bẽ mặt vì

đã dám đua với nó, nó bèn nằm xuống vệ đường ngủ để chờ cho Rùa đi
đến.

Trong khi đó, Rùa cứ lê từng bước lịch kịch đi, và, sau một lúc, đã đi

ngang chỗ Thỏ nằm ngủ. Nhưng Thỏ nằm ngủ say sưa quá; và nó chẳng hề
biết Rùa đã đi đến chỗ nó, rồi đã qua và đang đến gần đích. Chợt tỉnh dậy,
Thỏ ba chân bốn cẳng phóng nhanh hết sức, nhưng không còn kịp nữa rồi,
Rùa đã chạm đích.

Chậm mà chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.