NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 239

Mắt ông lấp lánh sau cặp kính, xem ra ông có thể bất chấp tất cả để đi

tìm được một người cùng họ nữa.

- Chúng tôi chỉ đến thăm ngài chứ không dám quấy rầy ngài. - Holmes

nói - Tôi không có gì nhiều để hỏi cả, vì ngài đã nói rõ cả trong thư gửi cho
tôi rồi. Ông khách Mỹ đến cũng bổ sung thêm ít nhiều. Tôi đoán rằng cho
đến tận tuần trước, ngài chưa hề quen biết với anh chàng người Mỹ này.

- Đúng vậy. Thứ ba tuần trước ông ấy mới đến tìm tôi.
- Ông ta có nhắc tới chuyện ông ta tới chỗ tôi không?
- Có! Ông ấy về ngay chỗ tôi và tỏ ra rất tức giận.
- Vì sao lại tức giận?
- Ông ấy cho rằng mình bị xúc phạm. Nhưng sau đó lại rất vui.
- Ông ta có đưa ra kế hoạch hành động gì không?
- Không!
- Ông ta có hỏi hoặc mượn tiền của ngài không?
- Không! Chưa hề.
- Ngài không cho rằng, có thể ông ta có mục đích khác chứ?
- Không, ngoại trừ việc mà ông ta nói ra.
- Ngài có cho ông ta biết về cuộc gặp gỡ này của chúng ta không?
- Ồ, có. Tôi có nói.
Holmes bỗng im lặng suy nghĩ. Tôi biết anh đang nghi ngờ:
- Trong bộ sưu tập của ngài, có thứ gì giá trị lớn không?
- Không. Tuy là bộ sưu tập quý, nhưng không có gì đắt tiền lắm.
- Ngài không sợ bị mất cắp ư?
- Không sợ gì cả
- Ngài sống ở đây được bao lâu rồi?
- Gần năm năm.
Tiếng kẹt cửa cắt ngang câu hỏi của Holmes. Ông chủ vừa mở cửa thì

ông khách người Mỹ phấn khởi xông vào.

- Tìm thấy rồi! - Ông ta huơ huơ tờ báo trong tay hứng chí nói lớn - Thưa

ngài Nathan Garrideb, chúc mừng ngài, ngài phát tài rồi. Công việc tìm
kiếm của chúng ta đã kết thúc vẹn toàn, tất cả đều thuận lợi! Thưa ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.