NIẾP MÔN - Trang 1020


Thấy cô không hề chớp mắt nhìn chằm chằm mình, trong lòng Niếp

Ngân bỗng dưng vừa thu lại, ngón tay thon dài dọc theo sợi tóc của cô chậm
rãi dừng trên khuôn mặt cô, trên mặt đất nhưng hạt cát trắng nhỏ làm sắc
mặt của cô trở nên trắng bóng, như ở trên mặt trăng mặt xuống, làm hắn si
mê.


Cuối cùng, tay hắn để ở trên đôi môi đầy đặn của cô, nhịn không được

cúi người xuống, bạc môi nóng bỏng che lại đôi môi đỏ run run của cô.


Lãnh Tang Thanh không phản kháng, tùy ý để hắn nhấm nháp hương vị

của mình, hắn hôn càng không thể buông qua, từ lúc ban đầu lướt qua đến
lúc bá đạo xâm nhập, cuối cùng lại trở nên sầu triền miên rồi kết thúc là ôn
nhu ...


Cô như là bị hắn đưa lên mây, đầu óc trống rỗng, khi hắn rốt cục quyến

luyến buông môi cô ra, cô nhẹ nhàng nâng mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt đen
nóng bỏng kia của hắn, đôi mắt hắn còn có thể đen hơn cả bóng đêm.


Nhưng mà, Niếp Ngân lại lại lần nữa mở miệng, tiếng nói trầm thấp như

thiên nga tràn ngập hấp dẫn: "Nhưng, cho dù em thống hận anh, anh sẽ
không buông tha em."


Lãnh Tang Thanh bình tĩnh nhìn hắn, môi run nhè nhẹ như trước, thật

lâu sau, đôi mắt của cô chậm rãi hiện lên một tia đau đớn, nhìn và gằn từng
chữ nói với hắn: "Em chỉ muốn biết, nhiều năm qua đi vì sao anh lại nhẫn
tâm như vậy."


Niếp Ngân thở dài một hơi, tay vuốt qua tóc cô: "Anh nghĩ, em đã hoàn

toàn quên anh, ít nhất anh cho rằng, nếu em đã quên anh, có lẽ còn có thể
nhiều vui vẻ chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.