NIẾP MÔN - Trang 1080

Ngươi muốn kết hôn với Thanh Nhi, được, đem sính lễ thật lớn tới Lãnh
gia, nếu không có thành ý thì đừng mơ tưởng cái gì!


Những dấu chấm than liên tục xuất hiện hẳn là không khó nhìn ra Lãnh

Thiên Dục tức đến mức nào, từng nét chữ cứng cáp hữu lực cơ hồ có thể
làm thủng cả giấy, Niếp Ngân không thể nghĩ tới Lãnh Thiên Dục sẽ biết
được việc này mà còn phải bất đắc dĩ thoả hiệp mà đồng ý, trong lúc nhất
thời cũng muốn nở nụ cười.


Lãnh Tang Thanh tiến lên, chỉ vào một chuỗi con số thiên văn ở trên

mặt giấy, nhìn hắn rồi tủm tỉm cười: "Hiện tại anh đổi ý còn kịp nha, em
thực đắt tiền."


Niếp Ngân nở nụ cười rạng rỡ, tay nâng lên nhéo cái mũi cô: "Anh còn

có thể mua được đứa nhóc rất tốt như em." Lãnh Thiên Dục tức giận nhưng
vẫn phải cho phép, xem ra thì hắn cũng có một mặt rất trẻ con.


"A --" Lãnh Tang Thanh ôm cổ hắn, hỏi một câu rất ngọt ngào: "Anh

còn rất có tiền , xin hỏi giá trị con người của anh là bao nhiêu?"


"Này thôi..." Niếp Ngân nghĩ nghĩ nhìn cô cười không ngừng: "Em có

biết anh luôn không có khái niệm, cưới xong, cái gì của anh cũng có nghĩa
là của em, như vậy em đã hài lòng chưa?"


"Thật sao ?" Hai mắt Lãnh Tang Thanh sáng như đuốc, vừa nghe đến

tiền là rất vui vẻ.


"Chỉ cần em đừng trộm tiền rồi mang con anh đi du hành nước ngoài là

được." Niếp Ngân liếc mắt một cái là đã nhìn thấu tâm tư cô, nha đầu này
vẫn thực đơn thuần.


Hai má Lãnh Tang Thanh đỏ lên, bĩu môi nói: "Quỷ hẹp hòi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.