siêu tốt, giống như nghĩ thầm một việc, muốn là bài nào cũng đều có thứ
đó, rốt cục liên tiếp thắng đối phương vài lá.
"Này, họ Niếp kia, tôi lần này sẽ là đồng hoa nha, tôi xuống sáu thẻ, anh
không phải call chứ? À, bất quá lần này vận khí của anh không tốt, muốn
fold tôi cũng không để ý."
Cô học vẻ mặt anh, bên môi nổi lên ý cười hả hê, đôi chân mày thanh tú
hơi dãn ra, giống như ánh trăng trên mặt hồ, đẹp khôn tả.
"Tốt, có tiền đồ." Niếp Ngân như nghe chuyện cười, hờ hợt qua loa
không tìm thấy một chút lộn xộn, thậm chí vẫn vẻ mặt tràn đầy tự tin như
trước.
Điểm ấy hoàn toàn khiến cho Lãnh Tang Thanh khâm phục.
"Bài của cô tốt như vậy, tôi phải bồ cô mới phải, raise!" Những làn khói
của điếu xì gà trong tay anh lượn lờ, dĩ nhiên cũng tăng thêm sự chú ý.
Lãnh Tang Thanh không ngờ anh lại có dũng khí tiếp tục bỏ thêm, "Lá
gan của anh cũng rất to, biết rõ cuối cùng bài của tôi mở ra là đồng hoa mà
còn muốn tăng thêm sao?"
"Cô cũng nói, cuối cùng bài mới mở ra mà, không đến phút cuối cùng
cũng chưa phân thắng thua." Anh nhàn nhã mà tựa lưng vào ghế, lô ra vẻ
mặt chẳng thèm quan tâm.
Lãnh Tang Thanh cười một tiếng, nhìn về phía người chia bài,
"Ông chủ các anh đã muốn chết như vậy, vậy hãy nhanh chóng chia bài
đi!"