NIẾP MÔN - Trang 140

Cửa phòng mở ra,

Lãnh Tang Thanh chỉ cảm thấy ánh sáng trong căn phòng rất u ám,

trong lúc nhất thời đôi mắt không quen với ánh sáng ở đây, bên tai lần thứ
hai vang lên âm thanh trầm thấp của người đàn ông,

"Ngồi đi!" Hai chữ ngắn gọn, lại giống như không hờn giận mà rất oai

phong, khiến cho Lãnh Tang Thanh không khỏi nghĩ tới đại ca Lãnh Thiên
Dục của mình.

Chớp chớp mắt, sau khi cố gắng thích ứng với ánh sáng trong phòng,

mới quan sát toàn bộ thiết kế của căn phòng này. Đây rõ ràng là phòng sách,
ba mặt tường vốn dĩ là cửa sổ sát đất xa hoa lại được thay thế bằng sách,
tấm màn che nhẹ nhàng như vũ nữ xinh đẹp, mà một bên lại là bức tường
sách, nối thẳng đến trần nhà, bàn gỗ màu đen lâu năm tản ra một mùi hương
thơm dịu, sau bàn là một chiếc ghế da màu đen.

Phòng sách này quá lớn, cô tự nhận thấy mình quen với loại xa hoa ở

chỗ này, nhưng không khó nhận ra một loại sợ hãi trước nay chưa từng có.

Giữa ánh sáng mờ mịt, cô cảm thấy trên người mình truyền đến một

cảm giác vô cùng nóng, mẫn cảm nhìn lại, ở cách đó không xa chạm phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.