NIẾP MÔN - Trang 142

Xem ra thời gian gần đây cô ở bên ngoài không nói mình là em gái của

Lãnh Thiên Dục.

"Cái gì mà tiểu nha đầu, thật khó nghe, tôi đã tốt nghiệp đại học rồi!"

Lãnh Tang Thanh nhíu mày, nghiêm túc mà giới thiệu một chút về tuổi của
bản thân, cô không thể đã lớn như vậy mà còn bị gọi là một tiểu nha đầu,
coi như đi vào quán bar, cũng không bị đuổi ra ngoài.

Niếp Ngân buồn cười mà nhíu mi, từ giọng nói lộ ra chút châm biếm,

"Quả thực vẫn còn là một nhóc con." Ánh mắt rơi trên cơ thể cô, nhìn chiếc
váy vừa đơn giản lại tinh tế, "Sau này đừng mặc đồ của con trai thật giống
con nít, như vầy nhìn rất đẹp."

Lãnh Tang Thanh nổi giận trừng mắt với anh, cuối cùng cảm thấy nhạt

nhẽo, thật biến thái! Một lúc sau, hắng hắng giọng, "Thôi thua anh rồi, anh
nói đi, cuối cùng muốn thế nào? Nhắc nhở anh trước, tôi thật sự có thói
quen lười biếng, anh đem tôi ở chỗ này, sẽ không có ngày tháng tốt đẹp
đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.