NIẾP MÔN - Trang 156

Mưa ở một số nơi, rơi không ngừng, từ lúc bắt đầu đến mưa tầm tả chỉ

trong vài giây ngắn ngủi, Mã Nhĩ Tạp là một nơi như thế .

Niếp Nhân Quân không ngừng lấy tay lau mặt, mưa to như trút nước đã

nhanh hơn ông một bước, dội tắt điếu xì gà trong tay ông, toàn thân ông đều
bị ướt hết.

Niếp Ngân đứng dậy mở ô, di chuyển đến phía sau Niếp Nhân Quân,

dập tắt điếu xì gà, nắm trong lòng bàn tay.

* Cái ô này là loại ô to. Mấy quán cà phê thường để chứ không phải ô

cầm ta nhé!

"Xem ra cha tìm hiểu chưa nhiều rồi, quan sát bọn họ thêm thôi, nói

xong anh xoay người đi đến cửa, không nhanh không chậm, nước mưa che
dấu những bước chân nặng nề của anh.

Đi tới cửa, vừa đúng lúc Niếp Tích chạy trở lại, hai anh em cùng

nghiêng người, cũng không lỗ mãng với đối phương.

"Chăm sóc cha một chút, đừng làm cho cha bị cảm lạnh." Niếp Ngân

chậm rãi vỗ vỗ vai Niếp Tích, lạnh nhạt nói một câu liền đi vào bên trong.

"Này, này..." Niếp Tích quay đầu nhìn Niếp Ngân rời đi, lại nhìn cha

trong mưa, mặc dù có tán ô chống đỡ, nhưng lại không ngăn được mấy giọt
mưa tạt vào mặt, anh vội vàng chạy đến.

"Xảy ra chuyện gì?" Niếp Tích cầm cánh tay cha, muốn kéo vào trong

phòng, nhưng Niếp Nhân Quân lại không chút di chuyển, bất thình lình nhặt
điếu xì gà trên mặt đất, không quan tâm đã bị nước mưa làm ướt, đi đến bên
lan can, gắt gao mà nhìn chằm chằm những tiểu thương ở bến cảng phía xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.