NIẾP MÔN - Trang 163

"Niếp Tích, anh quá đáng rồi, sao có thể xem tôi giống như là tù nhân

được?" Đáng ghét, ngoài cửa toàn là vệ sĩ đang đứng!

So với sự tức giận của Lãnh Tang Thanh, Niếp Ngân lại có vẻ bình tĩnh

hơn, bộ dạng làm như không có việc gì, lấy tách cà phê uống một ngụm,
"Đi làm cơm đi, nghìn vạn lần đừng nói với tôi, cô ngay cả nấu cơm cũng
không biết làm."

Lãnh Tang Thanh gắt gao nhìn anh, tức đến tóc tai cũng bắt đầu dựng

đứng lên rồi, sau một lúc hung hăng nói, "Niếp Tích, anh rốt cục có phải là
người không? Tôi không đắc tội gì với anh chứ?"

Cái người này sao lại thay đổi thất thường như vậy chứ? Lúc thì đối với

cô rất quan tâm, lúc thì lạnh lùng với cô, còn không ngừng cùng cô đấu võ
mồm nữa, cô cảm thấy anh nên đi chụp CT não.

Cô tưởng rằng, nói ra những lời này anh ít nhất cũng giận đến tím mặt,

ai ngờ,

"Thật ngại để lại cho cô ấn tượng này, tùy cô thôi, nguyên liệu nấu ăn ở

trong nhà bếp, có làm hay không tùy cô, dĩ nhiên, cô muốn ăn đồ đóng hộp
tôi cũng không có ý kiến." Niếp Ngân một lần nữa cầm lấy tờ báo, thảnh
thơi tự đắc mà xem tin tức.

Bụng của Lãnh Tang Thanh kêu vài tiếng, anh đúng là nghe được, môi

có chút cong lên, giương mắt nhìn cô.

Đáng ghét!


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.