Anh được tính là kẻ có tiền sao? Ngay cả anh cũng không rõ lắm.
"Nhất định nếu như tôi không trả tiền cho anh, anh cũng sẽ không quan
tâm đến khoảng tiền đó." Cô cũng uống một ngụm nước hoa quả thử thăm
dò mà nói.
Anh là người của Niếp môn, cô nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra anh sẽ
thiếu món tiền này?
"Vậy phải xem đối tượng thiếu nợ là ai, tôi có thể không truy cứu món
nợ này, ví dụ như cuộc sống của người đó thực sự khó khăn, nhưng tôi cũng
sẽ truy cứu dù chỉ mười đồng, chẳng hạn như cô." Niếp Ngân đem một chút
khôn vặt của cô để trong mắt, nhẹ nhàng nói.
"Ha ha, phải không? Anh cũng thật nhỏ mọn." Lãnh Tang Thanh không
giận mà cười, nhún nhún vai, đem khoai tây để lên trước mặt anh, "Biết anh
không phải là người tốt mà, nhưng bổn tiểu thư sẽ không so đo với anh, ai
nói anh là chủ nợ của tôi làm gì? Ăn đi, chủ nợ, món khoai tây này anh tìm
khắp các nhà hàng tốt nhất trên thế giới cũng sẽ không ngon như vậy đâu."
Niếp Ngân hình như đã quen với trò khoe mẽ của cô rồi, cầm lấy một
miếng khoai tây tao nhã mà ăn một chút, đúng là không tệ, nha đầu này coi
như là có bản lĩnh.
"Nếu thích thì biểu hiện ra ngoài, tôi phát hiện anh là một người rất lạ,
có đôi khi rất hào phóng, có đôi khi tâm tình gì cũng đều che giấu, anh