NIẾP MÔN - Trang 187

Sau khi mọi người mặc quần áo, La Sâm lại đẩy một cánh cửa khác, chỉ

trong chốc lát một ánh sáng cực mạnh đâm vào mắt của mỗi người.

Sau một lúc thích ứng, ba người phát hiện trong một phòng rất lớn toàn

một màu trắng, ánh sáng phía trên làm cho mọi người đều nhìn rõ đồ đạc ở
trong phòng, mà dưới ánh đèn đều là những dụ cụ thí nghiệm công nghệ
cao, chiếu không ra dù chỉ là một bóng mờ nhạt, trên mặt đất, trên tường
bày đủ loại dụng cụ trị bệnh tiên tiến trên thế giới, có một số thiết bị thậm
chí ngay cả giáo sư Tra Nhĩ cũng không biết sử dụng, giữa phòng, có một
cái hòm kim loại chiều rộng khoảng một thước, chiều dài có thể hơn hai
thước.

"Tủ lạnh?" Tiêu Tông bước đến nói nhỏ bên tai Lãnh Tang Thanh.

"Tôi lại thấy giống một cái quan tài hơn." Cô thấp giọng đáp.

"Tôi không biết ở đây còn thiếu gì không?" Niếp Nhân Thế đi đến bên

cạnh giáo sư Tra Nhĩ. Giáo sư Tra Nhĩ không nói gì, chuyên tâm quan sát
những dụng cụ ở đây, miệng còn đang lẩm bẩm.

"Còn thiếu một thứ rất quan trọng." Lãnh Tang Thanh lấy hai tay ôm

mình lần nữa, cô cảm thấy ở đây rõ ràng lạnh hơn so với ngoài hành lang
rất nhiều, ngay cả khí thở ra cũng có thể thấy được.

"Hả? Là cái gì? Tôi lập tức sai người đi chuẩn bị." Niếp Nhân Thế mặt

lệch sang một bên, bởi vì cái chăn đã quấn quanh mình, ánh mắt tràn ngập
khí thế cũng rất nổi bật.

"Bệnh nhân." Cô nói thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.