"Tốt, không thành vấn đề, mời mấy vị theo tôi ra ngoài." Niếp nhân Thế
quả quyết trả lời, âm thanh cũng không khác trước, nhưng Lãnh Tang
Thanh có thể nghe ra, lại mang theo một loại chết chóc.
Đoàn người trong phòng chữa bệnh đi ra, La Sâm đóng cái cửa rất nặng
lại, cũng cài lần lượt năm loại mã khóa.
" Niếp mỗ nhất định sẽ đi chuẩn bị tốt chuyện trái tim, lo lắng chu
toàn." Niếp Nhân Thế nhẹ nhàng nói ra một câu, xoay người hướng đến cầu
thang phía trước mà đi đến, trong lòng mọi người cả kinh, trong nhất thời
không thể lý giải được ý hắn chỉ có Lãnh Tang Thanh hình như đã liệu
trước điều đó, từng bước gấp gáp, muốn đuổi theo hắn, không ngờ, một
cánh tay giơ ra phía trước cô.
"Các vị an tâm, mọi thứ ở đây rất đầy đủ, mỗi ngày đều có món ngon ba
bữa, nếu có thêm nhu cầu gì, có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ hết lòng hầu hạ
các vị, vị trí mỗi phòng các vị giống như phía trên, bây giờ có cần tại hạ dẫn
các vị về phòng nghỉ ngơi không? Tới bữa cơm tôi sẽ thông báo cho các
vị." Vóc người to lớn của La Sâm hoàn toàn chắn ở phía trước ba người, lời
nói không chút mảy may chừa đường cho đối phương thương lượng.
"Cái gì? Ý của ông là nhốt chúng tôi ở đây!" Tiêu Tông nhíu mày, "La
Sâm tiên sinh, các người làm như vậy đúng là có phần quá đáng rồi đó!"
"Việc này tôi không thể làm tiếp được, tôi sẽ đem tiền cọc trả lại cho
các người, xin để chúng tôi ra ngoài." Giáo sư Tra Nhĩ tâm trạng rất kích
động, hai tay cầm lấy bả vai La Sâm không ngừng lay.
La Sâm gở cánh tay của giáo sư Tra Nhĩ ra, chỉnh lại quần áo một chút:
"Các vị yêu cầu trở về sao? Không cần nói, tôi lui xuống trước, có chuyện