NIẾP MÔN - Trang 209

Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh tìm chốt đi, dấu vết của

bánh xe biến mất tại vị trí bức tường này, lối ra nhất định ở chỗ này, chốt
hẳn là ở gần đây." Tiêu Tông hiểu được ý đồ của Lãnh Tang Thanh.

"Thế nhưng, chúng ta cứ như vậy mà chạy đi, bọn họ có lẽ sẽ đem

chúng ta bắt trở về, không phải sao?" Giáo sư Tra Nhĩ than thở đầy lo lắng.

"Tóm lại chạy trước rồi nói sau, đến lúc đó có thể thông qua đại ca của

Tang Thanh đứng ra dàn xếp, tôi nghĩ với tiếng tăm của anh ấy, Niếp Nhân
Thế sẽ cho qua." Lần này Tiêu Tông vừa nói ra, rồi lại làm kinh động tới
một người khác.

"Anh thế nào biết chuyện của đại ca tôi?" Lãnh Tang Thanh tràn đầy

nghi ngờ.

"Trước đây Niếp Nhân Thế không phải đã nhắc qua sao? Người điều

hành tập đoàn Lãnh thị tiếng tăm lừng lẫy, ai cũng đều nghe qua." Tiêu
Tông giải thích.

"Tôi không nghe nói qua." Giáo sư Tra Nhĩ khó chịu ở một bên mà nói.

Tiêu Tông cười cười: "Chúng ta không còn nhiều thời gia nữa." Anh

chuyển đề tài.

Lãnh Tang Thanh không hỏi nhiều, ba người trong phòng bắt đầu vội

vàng, giáo sư Tra Nhĩ tìm kiếm trên tường, Tiêu Tông di chuyển mấy bình
hoa, đẩy đẩy giá sách, mà Lãnh Tang Thanh kéo một chiếc ghế đi tới chặn
trước mặt anh.

"Không có việc gì, tôi không làm phiền, Tang Thanh nghĩ ngơi một

chút, tối hôm qua không có ngủ." Tiêu Tông thấy Lãng Tang Thanh lo lắng,
trong lòng có một dòng nước ấm dâng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.