NIẾP MÔN - Trang 493

Hắn từng nghĩ tới một vạn loại hình huống khi gặp lại Lãnh Tang

Thanh, hẳn sẽ có phản ứng, nhưng hiện tại, lại ngay cả một loại biểu tình
cũng không có, chính là hắn đang cố nén, chính hắn cũng không rõ đến tột
cùng là cái gì phải nhịn, vì cái gì.

Niếp Ngân xoay người lại, hung tợn với Niếp Noán gầm nhẹ nói:"Các

người đã làm gì cô ấy? Sao lại tiều tuy đến thành thế này?"

Niếp Hoán lạnh nhạt nhìn Niếp Ngân, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn

lại:"Chúng tôi không có làm gì cô ấy, mà làm gì cô ấy là cậu, không phải
sao?"

Một câu, làm cho Niếp Ngân lúc này không còn phẫn nộ.
Ở trong mật thất.
Niếp Ngân và Lãnh Tang Thanh lại gặp nhau.
Chia lìa không được bao lâu, nhưng hai người bọn họ cảm giác khoảng

cách thật lâu, thời gian này đều để lại dấu vết ở trên mặt Lãnh Tang Thanh
rõ ràng.

Ôm chặt lấy Niếp Ngân khóc một trận, vẫn như cũ cô ngừng khóc thút

thít, điều chỉnh chút cảm xúc của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn dựa vào quần
áo Niếp Ngân cọ đi cọ lại một hồi, lau khô nước mắt, bộ dạng đáng yêu
giống như con mèo Ba Tư tiến vào trong lòng chủ nhân.

Niếp Ngân không có ngăn cản, cũng không mất kiên nhẫn, chỉ lẳng lặng

cúi đầu xuống nhìn cô, lẳng lặng hít vào thở ra hưởng thụ hương thơm trên
cơ thể cô, lẳng lặng cảm thụ nhiệt độ cơ thể do thân hình mềm mại, sự cảnh
giác hoàn toàn nới lỏng xuống dưới.

Lãnh Tang Thanh lau khô nước mắt, ngẩng đầu lên, lấy tay vuốt ve

quần áo Niếp Ngân trên chỗ vừa bị nước mắt mình làm ước và nhàu, yếu ớt
nói :"Anh nói anh có bao nhiêu chán ghét, không muốn tôi bên anh mà sao
lại trở về?"

Niếp Ngân cúi đầu xuống nhìn quần áo mình, không nói gì, đáy mắt

hiện lên một tia hối hận.

Đột nhiên, Lãnh Tang Thanh ngẩng đầu lên, nhìn mặt Niếp Ngân,đôi

mắt đẹp lộ ra vẻ khó hiểu:"Đúng rồi, sao anh lại tới đây, sao anh biết nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.