NIẾP MÔN - Trang 55

để sang một bên, chỉ nhìn cô, không nói lời nào.

Hơn nửa ngày, cô cũng không có phản ứng gì.

Đó là loại tình huống gì?

Cô đảo mắt nhìn xung quanh, trên đầu là một chùm đèn pha lê rất to,

xung quanh là những ánh sáng vụn vặt, thảm trải sàn màu trắng, bàn trà
màu trắng... Tất cả đều hết sức sạch sẽ từ trong ra ngoài toàn là màu trắng,
nơi này là...

"Binh" một cái, cô đột nhiên ngồi bật dậy, lúc này mới ngạc nhiên phát

hiện bản thân hóa ra đang nằm ngủ trên đùi anh, bên dưới là sô pha.

Đây là đâu, cô không nhớ cô ngủ lúc nào, trong lúc ngủ, làm thế nào mà

anh lại đem cô đến đây được chứ? Một lúc lâu sau, tay cô chỉ chỉ, có chút
xấu hổ mà nói, "Cái đó... Chân của anh không sao chứ?"

Cô ngủ thêm một lúc nữa, có lẽ sẽ không đi được." Âm thanh của anh

vẫn điềm đạm.

Lãnh Tang Thanh đưa tay vuốt vuốt tóc, cắn cắn môi không biết nên nói

cái gì cho tốt, người đàn ông này thật khó hiểu, chân tê thì nói một tiếng, có
thể để cô nằm bừa lên sô pha thì tốt rồi, còn liên tục ngồi ở đây mà đọc báo
nữa?

"Đây là nơi nào?" Cô đứng dậy vận động gân cốt, lại thấy cảnh vật

ngoài cửa sổ, lập tức có phản ứng, " Phòng nghỉ ở sân bay?"

Niếp Ngân không để ý đến cô, lại tự mình đọc báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.