NIẾP MÔN - Trang 554

Niếp Nhân Quân nâng tay ý bảo chuyện này cứ mặc hắn, sau đó nhìn

thoáng Niếp Ngân ở cửa sổ bên kia.

Niếp Ngân xoay người, thấy cha mình tự mang cơm cho Lãnh Tang

Thanh như rất sủng nha đầu này, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

"Niếp bá bá! Niếp bá bá! Bác không cần làm vậy đây!" Lãnh Tang

Thanh dùng khí lực toàn thân, như oanh ca kêu Niếp Nhân Quân, rồi tươi
cười.

"Ha ha ha! Niếp bá bá nhớ cháu a." Theo sau Niếp Nhân Quân nhíu

mày, vẻ mặt đau lòng."Thanh Nhi sao lại gầy như vậy?"

"A, từ lần trước trước từ biệt, Thanh Nhi thật lo lắng cho sự an toàn của

Niếp bá bá, mấy ngày mấy đêm đều ăn không vô ngủ không tốt, hiện tại
nhìn thấy Niếp bá bá không có sao, lòng Thanh Nhi cũng có thể buông
lỏng." Lãnh Tang Thanh không ngừng mà nói giọng thực ngọt, ngọt đến tận
đáy lòng Niếp Nhân Quân.

"Ha ha ha ha......" Niếp Nhân Quân cao hứng cười.
Niếp Ngân đứng ở bên cửa sổ, đuôi lông mày có chút nhảy lên, nhìn

một già một trẻ này trên mặt hắn tràn ngập bất đắc dĩ, cuối cùng thật sự
nhìn không được , lại chuyển người về hướng cửa sổ.

"Niếp bá bá, cháu nói thật để bác an toàn hơn cháu đem tên của bác viết

trên mặt cái bùa hộ mệnh." Nói xong, Lãnh Tang Thanh cố hết sức lấy cái
vòng trên cổ xuống ở giữa vòng là cái hộp nhỏ, mở hộp ra bên trong có hé
ra một lá bùa nhỏ, mặt trên tuy khắc chữ rất nhỏ nhưng Niếp Nhân Quân
vẫn có thể thấy rõ ba chữ "Niếp bá bá"

Trong phòng đột nhiên im lặng một lát.
Tần quản gia cúi đầu, cười đến thực ấm áp.
Niếp Nhân Quân ngồi xuống bên người Lãnh Tang Thanh, cực kỳ vui

mừng vuốt mái tóc của cô:"Thanh Nhi, mấy ngày nay cháu chịu khổ rồi, về
sau ở trong này, Niếp bá bá cho cháu hưởng sự đại ngỗ của nữ vương Anh
quốc."

Niếp Ngân vẫn đứng ở phương xa đó vô cùng bình tĩnh, có chút đăm

chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.