NIẾP MÔN - Trang 610


Súng máy lục cử trọng từ ô cửa nhỏ hai bên sườn xe thiết giáp thò ra,

luống cuống bắn chết lính đánh thuê, người của đối phương ngã xuống,
trong nháy mắt đã chết mất một nữa nhân lực.


Mở hông cửa ra người trung niên đó la lớn với hai anh em:"Mau lên

đây! Rời khỏi chỗ này!"


"Chúng ta còn có phải cứu người!" Niếp Ngân trầm thấp nói một tiếng,

cự tuyệt ý tốt của người trung niên.


Người trung niên nhíu mày, mặt ung béo lo lắng, vò đầu bứt tóc:"Ai

nha! Mặc kệ thế nào, đi lên trước rồi nói sau! Chúng ta cùng đi cứu người!"


"Nguy rồi! Bọn họ có hoả tiễn!" Trong xe thiết giáp truyền ra một tiếng

la.


Niếp Ngân quay đầu nhìn lại, đối phương quả thật khiêng tới một hoả

tiễn, đang tìm điểm tựa.


Hắn không có nửa khắc do dự, đoạt lấy súng tự động trong tay người

trung niên, liều mạng hướng súng đến xiềng xích treo đèn thủy tinh, chỉ vài
nhát súng, xiềng xích gãy, dây điện và dây treo đèn thủy tinh bị đứt, nện
xuống đất, nháy mắt trong đại sảnh tối đen.


"Oa!" Trong xe thiết giáp truyền ra một âm thanh sợ hãi .

"Ngu xuẩn!" Niếp Ngân lạnh lùng nói ra một câu.

Niếp Tích đá cái cửa xe thiết giáp, oán giận hô to:"Oa cái gì oa? Còn

không mau chạy đi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.