Trong đầu Lãnh Tang Thanh lộn xộn , nhưng cô có thể phán đoán được
mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy, Quý Dương ca luôn luôn thích cười
nói, mà giờ phút này khuôn mặt hắn lại lãnh khốc, bên trong hai mắt lộ vẻ
thù địch , bọn họ tuyệt đối không phải bằng hữu.
"Hừ hừ, thế giới này thật sự là nhỏ a." Niếp Ngân cười lạnh một tiếng,
biểu lộ trên mặt càng thêm hưng phấn .
"Đúng vậy, bất quá ngươi sẽ rất nhanh sang thế giới bên kia , ngươi
đúng là tên giảo hoạt ." Cung Quý Dương gầm nhẹ , quanh thân phát ra khí
thế chút không thua kém Niếp Ngân.
"Chỉ bằng ngươi?" Niếp Ngân khinh thường, lắc lắc đầu, hoàn toàn để
khẩu súng của hắn vào mắt mình.
Lãnh Tang Thanh ở bên cạnh có chút khẩn cấp , hai tay bắt lấy cánh tay
Cung Quý Dương đang cầm súng:"Anh bỏ súng xuống đi!"
Nhưng khí lực của cô so với Cung Quý Dương thì không là gì, căn bản
không làm gì được hắn, nhưng Lãnh Tang Thanh cũng không yếu thế, lập
tức bổ nhào lên người Cung Quý Dương , hai tay ở của cô trên tóc và trên
mặt dùng sức nhựt véo, răng nanh cắn trên đầu vai hắn , liều mạng ép hắn.
"Ai nha! Ai nha! Đừng nháo! Đừng náo loạn! Đau quá......" Cung Quý
Dương chạy nhanh thu hồi súng, toàn thân vặn vẹo ,muốn đẩy Lãnh Tang