"Đại hận? Hừ hừ, nói như vậy cũng không đủ." Cung Quý Dương cười
lạnh một tiếng, một đôi mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm Niếp
Ngân:"Mội chuyện đã qua đi, ngươi tiếp cận Thanh Nhi rốt cuộc còn muốn
cái gì?"
Niếp Ngân không lập tức trả lời hắn, lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, trên
mặt đầy ngưng trọng, tuy rằng hắn không thích người đang ông nay, nhưng
tuyệt đối không hận gì hắn, muốn nói hận thì người hắn hận chỉ có người
bằng hữu của hắn, cái người Lãnh Thiên Dục đã cướp đi Thượng Quan
Tuyền, hắn thật hy vọng nhìn thấy lúc Lãnh Thiên Dục biết em gái mà hắn
âu yếm lại đi thích mình, hắn muốn nhìn xem Lãnh Thiên Dục sẽ nổi giận
như thế nào, nhưng lúc nào hắn thật sợ, hắn sợ Cung Quý Dương sẽ nói cho
Lãnh Tang Thanh biết mối quan hệ hắn vào cha mẹ cô, giờ phút này hắn
thật sự thực hy vọng chuyện này không bị bại lộ.
"Mọi việc không như ngươi nghĩ đâu, nhưng ta lười giải thích với
ngươi." Niếp Ngân nhẹ nói ra một câu.
"A?" Cung Quý Dương nghi ngờ cười cười, hắn cũng biết có một số
việc ở trong này căn bản không có biện pháp giải quyết, quay đầu lại phân
phó một tiếng:"Tìm vị trí cho bọn họ xuống."
Trực thăng chậm rãi hạ xuống một mặt cỏ, khoang cửa mở ra, vài người
từ từ đi xuống.
Lãnh Tang Thanh đi đến trước mặt Cung Quý Dương , hai tay chắp lại
làm một bộ dạng khẩn cầu , hai mắt thành khẩn trong suốt:"Quý Dương ca,