NIẾP MÔN - Trang 666

Sắc mặt hắn so với mấy ngày trước đã tốt hơn rất nhiều, trên người cũng

không có mang nhiều y dụng (dụng cụ y học), máy trợ tim trên xe lăn đã
được gỡ xuống , cả người lại phát ra khí phách, nhưng người không cảm
thấy thoải mái.

La Sâm quản gia đứng ở phía sau hắn, rất nho nhã.


"Chủ nhân, có chút gió , chúng ta vẫn là đi về trước đi." Hắn cúi that

lưng xuống , cực kỳ tôn kính nói, nhưng đằng sau lại là gian trá, ngoan độc,
lúc này hắn chôn dấu tất cả mọi thứ đề không có dấu vết.

Niếp Hoán không hề động, vẫn như cũ nhìn thẳng bầu trời, một lát sau

mới chậm rãi mở miệng, tiếng nói có chút áp lực:"Chủ nhân? Xưng hô này
không phải ông phải nên nói với cha tôi sao?"

La Sâm quản gia mặt trầm xuống , hô hấp có vài phần khóc thút

thít:"Đúng vậy, Niếp tiên sinh sinh ngày trước đối với tôi như người nhà, tôi
đã sớm đem số phận mình giao cho ngài ấy , ông ấy là chủ nhân vĩnh viễn
của tôi, ngài là con của Niếp tiên sinh, cũng là người tôi chăm sóc từ bé ,
cho nên ngài ở lòng tôi lý từ lâu cũng là chủ nhân, tôi mang cả đời này để
phụng dưỡng ngài, nhiều năm qua báo lại đáp của Niếp tiên sinh như vậy
đối với tôi rất nhiều ân tình."

Niếp Hoán hoàn toàn thờ ơ, sau đó chậm rãi hỏi:"Hôm nay là ngày thẩm

phán, ông có tính toán gì không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.