NIẾP MÔN - Trang 72

Niếp Ngân vẫn ngồi ở chỗ cũ mà ôm Lãnh Tang Thanh, cũng không có

ý buông ra, nhìn về phía Tần quản gia, khóe môi cuối cùng cũng lộ ra ý
cười nhàn nhạt, "Lúc còn nhỏ, tôi bất luận bị cha nghiêm khắc dạy dỗ bao
nhiêu, đánh tôi, tất cả đều có ông che chắn cho tôi; cho dù bỏ lỡ món ăn
ngon nào, tôi cũng không lo lắng, bởi vì tôi biết ông nhất định sẽ để dành
một phần cho tôi; mười hai năm trước, lúc tôi rời khỏi nhà, ông so với bất
kì ai cũng đều đau lòng hơn. Tôi làm sao quên Tần quản gia chứ? Nhiều
năm không gặp, ông dường như vẫn như thế."

"Thiếu gia đã thay đổi, trở nên khỏe mạnh hơn." Tần quản gia vỗ vỗ vai

Niếp Ngân, nước mắt lập tức tuôn trào, "Nhanh đi xuống hỏi thăm Niếp tiên
sinh đi, ông đã chờ ở đây nửa ngày rồi."

Hai mắt Niếp Ngân vừa di chuyển, Niếp Nhân Quân bị bỏ quên đứng

cách đó không xa, ông chỉ lẳng lặng mà chờ đợi ở nơi này, nhìn Niếp Ngân,
nhìn đứa con đã rời khỏi Niếp môn mười hai năm trời.

Một lúc lâu sau, Niếp Ngân rốt cục cũng đi lên trước, nhìn người cha

mười hai năm chưa từng gặp mặt, khiêm tốn nói, "Cha, không ngờ cha lại
đích thân tới đây."

"Trở về là tốt rồi, lẽ nào ta lại oán con cả đời sao? Không ở nhà lâu rồi,

chúng ta vào nhà rồi nói chuyện." Ngữ khí Niếp Nhân Quân rất từ tốn,
nhưng cũng lộ rõ vẻ kích động, lại nhìn người phụ nữ trong lòng Niếp Ngân
một chút, chần chừ mà nói, "Vị này là..."

Niếp Ngân cúi đầu nhìn thoáng qua người trong ngực, đôi mắt để lộ ra

một tia bất đắc dĩ, nha đầu này vẫn ngủ liên tục đến bây giờ, thật sự rất tin
tưởng anh rồi, không sợ sau khi tới nơi này anh sẽ đem cô đi bán!

"Cha, con muộn chút nữa sẽ quay về." Anh nói xong, xoay người đi về

hướng xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.